Chương trước
Chương sau
- Ta biết!
- Vậy thiếu chủ là có ý gì?
- Mộc Thiếu Thu có đến đây không?
Vũ lão đầu sững sờ, những chuyện nhỏ nhặt như vậy, hắn hiển nhiên sẽ không quan tâm, vọi vàng truyền âm hỏi chưởng môn Vũ Hóa Môn, một lát sau, Vũ lão đầu mới nói:
- Thiếu chủ, Mộc Thiếu Thu quả thật có tới, nhưng hắn đã đi rồi.
- Bà nội người Vũ lão đầu, ngươi nói đi là đi sao? Lão tử sao không thấy? Lão tử phải tìm một phen!
- Lão quái vật, đừng chọc giận lão phu.
- Dzô, Vũ lão đầu, ngươi là nam nhân thì cùng lão tử đơn đả độc đấu, đừng ba tên cùng xông lên, xem lão tử có đánh ngươi thành tử tôn hay không?
Năng lực học tập của lão quái vật rất mạnh, trực tiếp đem lời của Sở Nam lúc trước nói ra.
- Đây là ý của thiếu chủ?
Trong thanh âm của Vũ lão đầu đã có vài phần không vui, Sở Nam cười nói:
- Dù sao cũng phải xem qua mới an tâm.
- Lão Đại, không cần phải dong dài với bọn chúng, trực tiếp đánh gục bọn chúng, xem bọn chúng còn dám càn rỡ tại Vũ Hóa Môn hay không?
Một lão giả gầy chỉ còn da bọc xương nói, Sở Nam quay đầu lại nhìn hắn, nhàn nhạt nói:
- Cũng được, luôn phải dùng nắm đấm để nói chuyện, vậy đánh trước rồi nói sau.
Dứt lời, Sở Nam dứt khoát động thủ, Vũ lão đầu thấy vậy, vội vàng quát:
- Bày trận!
- Có lão tử ở đây, ngươi còn muốn bày trận? Tỉnh giấc xuân thu đại mộng của ngươi đi!
Lão quái vật trực tiếp hướng Vũ lão đầu ra tay, lão giả mập mạp còn lại cũng phóng về phía lão quái vật, Vũ lão đầu thấy lão giả gầy gò bị Sở Nam bức lui không ngừng, cuối cùng ba người cũng không hợp trận được, vội vàng quát:
- Lão Nhị, ngươi đi giúp lão Tam, chỉ cần chế trụ thiếu chủ Sở gia là được rồi, lão quái vật này ta vẫn có thể ứng phó!
Lão Nhị gật đầu, vội vàng phóng về phía Sở Nam.
Lúc này, lão Tam cũng kinh hãi không thôi, hắn trong nháy mắt đã thi triển mười mấy thủ đoạn mà vẫn không thể ngăn được nắm quyền kia, mặc kệ sử dụng đại chiêu thế nào, gặp phải nắm quyền kia đều trực tiếp tan thành mây khói, uy năng tan hết.
- Nắm quyền kia rốt cuộc là thế nào?
Lão Tam thầm nhủ trong lòng, hét lớn ột tiếng, lão Nhị đã đứng bên cạnh hắn, hai người cùng hợp lực ra tay, cuối cùng cũng chặn được nắm quyền của Sở Nam.
Sở Nam thu quyền, nhìn một béo một gầy trước mặt hình thành đối lập rất rõ ràng, lẩm bẩm:
- Hai người các ngươi quả thật có chút ý tứ…
- Có ý tứ cái rắm, lão phu sẽ biến ngươi thành tên gầy!
Lão Tam gầy gò cảm giác vừa rồi đã mất sạch thể diện, liền hung hăng nói, lão Nhị mập cũng nói:
- Lão phu sẽ đem ngươi biến thành tên béo!
- Dứt khoát vậy đi, để cho hắn bên trái thì gầy, bên phải thì mập là được rồi!
- Được!
Hai huynh đệ sau khi thương lượng, tên béo lấy ra một thanh đao, tên gầy lấy ra một thanh kiếm, một đao một kiếm, một kim một thổ chém về phía Sở Nam, Sở Nam cười nói:
- Các ngươi nếu đã như vậy, ta cũng không khách khí nữa, cho các ngươi hoán đổi một phen, thế nào?
Dứt lời, Sở Nam liền thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích, tay trái hóa kiếm vận chuyển kim nguyên lực, tay phải hóa đao vận chuyển thổ nguyên lực, đao đối đao, kiếm đối kiếm, kim ngạnh kim, thổ ngạnh thổ.
Tên béo và tên gầy lập tức sững sờ, đồng thời lộ vẻ cười nhạt, nói:
- Chơi đao chơi kiếm với bọn ta, lại còn đồng thời khống chế đao kiếm, phân ra kim thổ nguyên lực nữa, đúng là muốn chết!
- Bạo Đao Trảm Thiên!
- Cuồng Kiếm Phách Địa!
Lập tức, uy năng bạo xạ.
Sở Nam lẩm bẩm:
- Tay trái Khai Thiên, tay phải Liệt Địa!
Tay trái Sở Nam chính là sử ra vũ kỹ Khai Thiên thập bát thức của Kim Tuyệt sư phụ, tay phải thì sử ra vũ kỹ Liệt Địa thập bát thức của Cơ Tam Nương sư phụ. Hai chiêu vũ kỹ này, với thực lực hiện nay của Sở Nam, uy năng càng thêm phi phàm.
Băng băng băng băng băng băng…
Lập tức liền đem đao mang kiếm quang của tên béo và tên gầy đánh nát, không gian xung quanh không ngừng vang lên tiếng nổ.
- Đồng thời chém ra vũ kỹ hai loại thuộc tính bất đồng?
Hai người kinh hãi, tên gầy vội quát:
- Đao Kiếm Toàn Trảm!
Lập tức, thân ảnh của hai người cấp tốc xoay tròn, tốc độ cực nhanh, khiến người khác khó mà phân rõ ai béo ai gầy, theo bọn hắn xoay tròn, đao mang và kiếm quang cũng tương giao mà xoay tròn, thoạt nhìn có phần tương tự dòng xoáy của Sở Nam.
Ánh mắt Sở Nam sáng lên, nói:
- Khai Thiên Liệt Địa thập bát thức!
Lời vừa dứt, hai loại vũ kỹ liền dung hợp, không thể nhận ra là đao hay kiếm.
- Đi!
Dòng xoáy đao kiếm phóng đến, tên béo và tên gầy theo sát phía sau, khóe miệng cả hai đều nhếch lên nụ cười quỷ dị, nhưng chỉ nháy mắt sau, nụ cười quỷ dị liền biến thành kinh hoàng sợ hãi, thống khổ rên rỉ:
- Đừng, đừng mà…
- Đây chính là do các ngươi tự chuốc khổ mà thôi, thần niệm thì các ngươi chơi không nổi đâu!
Sở Nam cười nói.
Thì ra, tên béo và tên gầy đã âm thầm phát động thần niệm công kích, bọn hắn tự cho rằng sẽ thực hiện được, nào ngờ lại lọt vào Tu La ngục của Sở Nam, chỉ trong chớp mắt, thần niệm của cả hai đã bị diệt sạch. Sắc mặt hai người tái nhợt, Đao Kiếm Toàn Trảm của bọn hắn cũng bị Khai Thiên Liệt Địa thập bát thức của Sở Nam chém tan, uy năng còn sót lại tiếp tục đánh xuống.
- Ầm…
Phần uy năng này trực tiếp san bằng một ngọn núi.
Tiếng nổ vang ầm ầm khiến Vũ lão đầu ở bên cạnh thoáng giật mình, lão quái vật lập tức nhắm lấy cơ hội, điên cuồng tấn công, miệng còn nói:
- Vũ lão đầu, cùng đánh với lão tử mà ngươi còn dám chủ quan!
Tên béo và tên gầy lại quay đầu nhìn nhau, khẽ gật đầu, quát:
- Đao Tràng!
- Kiếm Trường!
- Hợp hai thành một!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.