Thánh Sát Kỳ Lân đối với lôi điện trời sinh sợ hãi, loại sợ hãi này đã nhập sâu vào linh hồn huyết mạch, đột nhiên gặp phải lôi điện, khiến nó quên cả phản kích, chỉ muốn trốn, nếu đổi lại là kẻ khác, Thánh Sát Kỳ Lân vẫn có thể trốn thoát, bởi vì nhiệt độ của Thánh Sát nham tương cũng không phải tầm thường.
Thiên ý thật hay, vận mệnh cũng vậy, dù sao thì Thánh Sát Kỳ Lân cường hãn cũng chết rồi, máu tươi cũng bị Sở Nam nuốt, nội đan cũng bị đoạt, thân thể thì bị Sở Nam thu vào trong nhẫn trữ vật…
Cầm nội đan, Sở Nam cũng không lập tức luyện hóa, ngược lại đứng nhìn hắc đản.
Lúc này, trong hố, ngoại trừ hắc đản ra đã không còn vật gì, mặc kệ lúc trước trong động có tồn tại khủng bố nào, cho dù có là trứng Kỳ Lân thì bây giờ cũng đã vô dụng rồi, bởi vì nó đã trở thành thức ăn của hắc đản.
Sở Nam không luyện hóa nội đan của Thánh Sát Kỳ Lân chính là muốn lưu lại cho hắc đản, hắc đản càng cường đại thì ngày sau sẽ càng trợ lực lớn cho hắn.
Sau một lát, hắc đản từ trong động bay ra, chui vào ngực Sở Nam, bây giờ, Sở Nam càng có thể cảm nhận được sinh mạng cường đại chấn động bên trong hắc đản, Sở Nam đưa nội đan tới, thế nhưng hắc đản lại không thôn phệ giống như thôn phệ nguyên thạch và nội hạch, ngược lại đẩy nội đan về phía Sở Nam.
- Ngươi nuốt rồi càng sẽ trở nên cường đại hơn.
Sở Nam nói xong, lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447528/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.