Mà Thanh thành tân binh nghe được lời này của Sở Nam, trong nội tâm không khỏi cảm động một trận, càng có người lại tự trách mình lúc trước sao phải trầm mặc, từng tên trên mặt đều là một vẻ tự hào, vì một người có thể thủ hộ bọn hắn mà tự hào.
- Ngươi thực không muốn xin lỗi?
Thanh âm Sở Nam bắt đầu trở nên lạnh lùng, mà tên Đại tướng quân kia nhìn về Sở Nam, ánh mắt bắt đầu trở nên sắc bén. Hổ Liệt chỉ đáp lại:
- Cho dù các ngươi là ân nhân cứu mạng, bổn tướng quân cũng sẽ không hướng các ngươi xin lỗi.
- Hổ Liệt, đây là lựa chọn của ngươi, ngươi tất nhất không nên hối hận.
Sở Nam nói, Hổ Liệt nghe được những lời này hắn lại cảm thấy quen quen, lại cẩn thận nghĩ lại chợt nhớ đây không phải là những lời hắn vừa mới nói với Sở Nam hay sao? Chỉ có điều thay đổi chính là danh tự mà thôi, Hổ Liệt không có đáp lại, trong nội tâm không khỏi thầm nói:
"Bổn tướng quân không xin lỗi đấy, ngươi chỉ là một tên Thiên phu trưởng nho nhỏ, lại có thể bắt ta xin lỗi như thế nào đây?"
Hổ Liệt không muốn xin lỗi, một nguyên nhân khác là ngoại trừ hắn không thể bỏ được mặt mũi xuống, mà lại càng tự cho là mình có thể thay cho uy danh Hổ Bí quân mà suy nghĩ, nếu là hắn hướng những người này xin lỗi mà nói, tôn nghiêm của Hổ Bí quân ở đâu?
- Lúc trước, ngươi nói ta bức Hổ Bí quỳ xuống, nhưng trước đó ngươi cũng muốn ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447437/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.