Chương trước
Chương sau
Chương Thiên Hào sửng sốt, như phản xạ mà nói định nói ngay câu 'không có người nào', nhưng một chữ chưa kịp ra khỏi miệng thì hắn đã thu ngược trở về, trong đầu liền hiện lên thân ảnh Sở Nam, ngược lại nói:
- Là Sở Nam, hài nhi cũng không biết hắn dùng thủ đoạn gì cả. Hắn chỉ dội cho hài nhi một chén rượu, sau đó hài nhi liền biến thành cái bộ dáng như vậy!
Vốn hắn muốn kiếm chuyện đẩy lên trên người Sở Nam, khiến cho phụ mẫu hắn tức giận mà ngăn trở Sở Nam trở Thiên phu trưởng, nhưng không ngờ vừa vặn là chó ngáp phải ruồi!
Liễu Ngọc Linh chợt dẫm chân một cái, lạnh giọng nói:
- Khá lắm, Sở Nam! Ngươi dám hại nhi tử ta, ta muốn ngươi sống không bằng chết!
Nói xong, Liễu Ngọc Linh lại hỏi:
- Hào nhi, Sở Nam này là ai?
- Một thổ bảo tử thôi!
Chương Thiên Hào miệt thị một câu xong mới đem thân phận của Sở Nam nói ra nhưng lại không có đem sự kiện Sở Nam đánh bại Vũ Mã quân sư nói ra. Đợi Chương Thiên Hào nói xong, Liễu Ngọc Linh liền nói:
- Thiên phu trưởng? Hại con ta xong mà còn muốn leo lên chức vị Thiên phu trưởng sao? Tuyệt đối không được, ta nhất định phải cho ngươi sống không bằng chết.
Sau đó vừa an ủi Thiên Hào, vừa nói:
- Hào nhi, ngươi yên tâm. Có mẫu thân ở đây, mẫu thân nhất định sẽ báo cái đại thù này cho ngươi!
Chương Hưng một bên suy tư, một người có thể trong trắc thí đạt được vị trí Thiên phu trưởng tất nhiên không phải là hạng thường nhân. Lấy tu vi sơ giai Vũ Vương của hắn mà nói, thời điểm chữa trị kinh mạch cho nhi tử đã cảm nhận được một cỗ phản lực lớn lao, hơn nữa hắn còn hoài nghi cỗ lực lượng kia cũng không có bị hắn xoá tan...
Đang suy nghĩ thì Liễu Ngọc Linh đã nhào tới, nói:
- Lão gia, có người muốn hại nhi tử chúng ta, ngươi còn do dự cái gì?
Vừa nói, một bên cấp cho Thiên Hào một cái nháy mắt.
Thiên Hào hiểu ý, lập tức ho khan không ngừng. Liễu Ngọc Linh bước lên phía trước một bước, đấm lưng cho Chương Hưng, nói:
- Lão gia, ngươi đường đường là một vị thành chủ mà còn phải sợ một tên thổ bảo tử sao? Mà nói, hắn không phải sắp nhận chức Thiên phu trưởng sao, chúng ta trước ngăn cản hắn lại, sau đó hắn như thế nào còn không phải là do chúng ta định đoạt sao?
Chương Hưng nhìn thảm trạng của nhi tử, rốt cục cũng gật đầu, nói:
- Tốt, gọi Lâm Tử Trùng tới đây cho ta, lập tức khiển binh, nghe hiệu lệnh của ta!
Chương Hưng sải bước ra ngoài, với thân phận của hắn mà đi ngăn cản một người sắp được phong Thiên phu trưởng mà nói, hắn vẫn còn phải cần trù tính kỹ lưỡng một phen a!
Cùng lúc đó, Sở Nam vẫn đang đắm chìm trong trận pháp, hắn muốn hiểu rõ từng cái trận pháp, chiến trận, từng cái trụ cột trận pháp. Lại còn đem sát trận, rèn luyện chi trận chuyển đổi qua lại một phen, không ngừng đem chúng ra so sánh với 'Đại ngũ hành tuyệt sát trận', xem xem có hay không đem nó ra ứng dụng thành công.
Lúc trời sáng, Sở Nam đem cuốn Vũ Mục Binh Lược thu vào trữ vật giới chỉ, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó mà lập tức kêu Lăng Yên Lan tới, nói:
- Ngươi hãy tìm phương pháp vạn vô nhất thất xử lý chỗ ở cho sáu trăm người kia đi, tuyệt không để xảy ra bất kỳ sai lầm nào!
- Dạ.
Lăng Yên Lan cảm giác được chuyện này có chút khó khăn, nhưng lại không có chút nào do dự liền đáp ứng ngay. Đợi khi Lăng Yên Lan rời đi, Sở Nam lại không có lập tức đi tới quân doanh mà để cho Diệu Âm đem Huyền Băng môn đệ tử toàn bộ triệu tập lại.
Chốc lát sau, Diệu Âm, đôi tỷ muội Hề Hề, Nam Nam cùng tất cả đệ tử Huyền Băng môn tập trung lại, các nàng ngoài miệng không có hô lên hai chữ 'chưởng môn' nhưng trong lòng không khỏi thầm hô một tiếng. Ánh mắt sùng kính kia cùng những sự cuồng nhiệt trong đó Sở Nam dĩ nhiên hiểu rõ, trong lòng bọn họ hắn đã chiếm được vị trí như thế nào!
Sở Nam không có nhiều lời, chỉ đem những biết quyết vũ kỹ đã được chuẩn bị từ trước phân biệt đưa tới tay các nàng. Mặc dù không phải mỗi người một bộ nhưng Sở Nam cũng đưa ra gần ba mươi loại bí quyết, vũ kỹ lại càng không phải nói.
Dĩ nhiên, những thứ này phẩm cấp không tệ, thấp nhất cũng là Huyền giai thượng phẩm!
Sở dĩ hắn có thể làm được điều này, tất cả đều là những lần hắn 'đen ăn đen' lúc trước. Cũng may, những bí quyết võ kỹ này không giống như pháp bảo, có thể tự tự bao được, bằng không cũng sớm đã đem Sở Nam hắn oanh thành mảnh vụn rồi.
Sở Nam còn nghĩ tới việc truyền xuống tầng thứ nhất Thần hành bách biến xuống cho chúng đệ tử, còn tầng thứ hai sẽ truyền cho đôi hoa hoa tỷ muội. Đây là hắn muốn hai nàng có thêm một tầng bảo hiểm nữa. Cho tới tận bây giờ, Sở Nam hắn còn chưa biết những người kia vì sao lại đánh chủ ý lên đôi tỷ muội này...
Huyền Băng môn hạ sau khi thu được bí quyết võ kỹ thích hợp cho mình tu luyện xong liền kích động một trận, đối với vị chưởng môn nhân này lại càng thêm cuồng nhiệt lẫn thành kính. Lát sau, sau khi cho các nàng tự mình lựa chọn xong hắn liền để các nàng cùng với sáu trăm người kia tự quyết định, một là ở lại một chỗ, hai là tách rời ra trong thời gian ngắn, chờ kế hoạch của hắn thành công xong tất cả sẽ có thể lần nữa tập trung lại một chỗ.
Không có để các nàng lập tức ra quyết định, hắn trước để cho các nàng suy nghĩ một ngày, hắn tính như vậy một phần là đều vì an nguy của các nàng mà an bài, một phần cũng vì một cỗ thế lực bí ẩn chưa rõ kia khiến cho hắn rất là cảnh giác.
Sau đó, Sở Nam thu liễm khí tức rồi thổ độn sâu xuống dưới mặt đất rồi hướng về nơi hẻo lánh ngày hôm qua đi tới, sau khi chui từ dưới đất lên, đem dung mạo khôi phục lại dung mạo tham gia trắc thí ngày hôm qua xong liền hướng khảo nghiệm tràng kia đi tới.
Mà lúc này, Lâm Tử Trùng đã mang binh vây quanh khảo nghiệm tràng, Chương Hưng dẫn người xông vào, lớn tiếng quát lạnh:
- Ai là Sở Nam?
Không những vậy, lúc này, còn có người trẻ tuổi kia cũng đang hướng khảo nghiệm tràng đi đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.