- Lão tử hỏi ngươi tên gì, ngươi cười cái gì mà cười?
Người này thấy Sở Nam không để ý đến hắn, không khỏi tức giận hét lên:
- Không muốn gia nhập quân đội thì cút nhanh, đừng chậm trễ người khác báo danh…
- Đúng vậy, chỉ là đống phân trong hầm cầu mà thôi, nhìn thân thể của hắn cũng chẳng được bao nhiêu khí lực, muốn thông qua khảo thí là tuyệt đối không thể.
Sau lưng Sở Nam, một người dùng ngữ khí trào phúng nói, vừa nói còn biểu hiện ra tu vi Võ Tướng cao cấp, trong lòng bàn tay lóe lên một đoàn hỏa diễm tử sắc nhàn nhạt, tản mát ra một cỗ uy năng khiến mọi người báo danh xung quanh kinh hô, ngay cả trên mặt quan quân phụ trách đăng ký cũng hiện lên vẻ mừng rỡ, bởi vì Võ Tướng cao cấp tương đối thưa thớt.
Sở Nam cười nhạt một tiếng, không để ý đến hắn, chỉ nói:
- Sở Nam.
- Xử nam? (trai tơ)
Quan quân phụ trách đăng ký sững sờ, sau đó cố ý lớn tiếng nói:
- Còn có người tên là Xử Nam sao? Lão tử hôm nay đúng là mở rộng tầm mắt…
Những người xung quanh đều cười rộ lên, hai mắt Vân Phi cũng nhìn chằm chằm vào Sở Nam, cảm thấy có chút buồn cười, tên quan quân dò xét Sở Nam từ trên xuống dưới rồi mới nói:
- Chỉ có điều, ta thấy ngươi như vậy, e rằng cả đời chỉ có thể là Xử Nam mà thôi.
Danh tiếng của Lâm Vân đã sớm vang dội tam quốc, nhưng cái tên thật là Sở Nam thì lại không có tiếng tăm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447398/chuong-740.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.