Thanh âm vang vọng trong đầu không ngừng, trong lòng Trang Bất Chu tràn đầy khủng hoảng, lẩm bẩm:
- Ta thật sự không chịu nổi sao? Vì sao ta lại không chịu nổi một quỳ của hắn?
Trang Bất Chu đã đổi xưng hô từ “lão phu” thành “ta”.
Đương nhiên, Trang Bất Chu cũng sẽ không ngồi chờ chết, hiển nhiên sẽ không để lôi điện tùy ý bổ xuống, hắn lập tức bộc phát tu vi Võ Tôn sơ cấp, cùng lôi điện bắt đầu giằng co.
Lạc Tiêm Nhi và đám người Điệp Y Tiên Tử hoàn toàn chấn kinh, không thể tin nổi nhìn cảnh tượng trước mắt, lôi điện kia, người nào không bổ lại bổ một mình Trang Bất Chu, các nàng khẽ thì thào:
- Lôi điện, lôi điện…
Trong lúc thì thào, gần 600 người, 600 ánh mắt, tất cả đều đồng loạt nhìn Sở Nam, nhìn thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng, trong lòng dâng lên kính nể vô hạn, thân ảnh Sở Nam trong lòng các nàng giống như người trời vậy.
Hai tỷ muội Hề Hề và Nam nam cũng lẩm bẩm:
- Lâm Vân ca ca này quả thật quá ngầu à nha…
Trên gương mặt ngạc nhiên của Điệp Y Tiên Tử còn khẽ ửng đỏ, lẩm bẩm:
- Nam nhân có thể cướp đi nụ hôn đầu của ta, quả thật không tầm thường.
-DG-: Mình nhớ là con này cưỡng hôn Sở Nam mà???
Lạc Tiêm Nhi sâu kín nói:
- Có đệ tử như vậy, ngươi có thể mừng rồi!
….
Mà Sở Nam lúc đầu gối và mặt đất sắp chạm nhau, cũng chấn kinh đến ngây dại, hắn nói họ Trang không chịu nổi, nhưng không ngờ lão thiên lại nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447372/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.