Vẻ mặt Sở Nam đầy nghiêm túc, Nam Cung Linh Vân muốn nói gì đều bị hắn chặn lại, không thể nói được, cũng không quản nương thân ở bên cạnh, nàng ôm chầm lấy Sở Nam, nói:
- Ngươi phải sống, ngươi nhất định phải sống…
- Ta bảo đảm với nàng, nhất định sẽ sống, nhất định sẽ đến tìm nàng!
- Ừm, ngươi là một đại nam nhân, nếu đã nói thì nhất định phải làm được, nhất định phải làm được!
Nam Cung Linh Vân nói xong, Sở Nam lại nở nụ cười bại hoại, nói:
- Linh Vân, nếu nàng có thể hôn ta một cái, ta sẽ càng có lực lượng, lực lượng mạnh gấp trăm lần.
-DG-: Thằng nào cũng hiền cho đến khi lộ bản chất
Sở Nam nói như vậy chỉ là muốn giảm bớt không khí ly biệt bi thương trước mắt, không ngờ, lời vừa dứt thì cặp môi thơm của Nam Cung Linh Vân đã hướng đến mặt Sở Nam mà hạ xuống…
Ở bên ngoài, truyền đến tiếng hét lớn của Cảnh Trọng Minh.
Tiếng hét bạo vang…
Nam Cung Linh Vân đem toàn bộ tình cảm hàm súc, dịu dàng, không chút do dự hôn lên Sở Nam, trong đầu nàng không ngừng hiện lên từng cảnh gặp gỡ Sở Nam, từ Thập Vạn Đại Sơn liều mạng tương cứu, cho đến khi một thân một mình tại Thiên Nhất Tông không ai tượng trợ, Sở Nam giống như từ trên trời rơi xuống trước mắt nàng…
Hôm nay càng không quản ngàn dặm liều mình tương cứu.
Nam Cung Linh Vân biết Sở Nam khẳng định hiểu rõ mọi chuyện, đây chính là thế cục muốn dùng làm mồi dụ hắn ra, sau đó bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447302/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.