Nam Cung Linh Vân nhíu chặt mày, đi đến Tây viện, đẩy cửa gian phòng ở giữa ra, liền nhìn thấy nương thân nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, vô cùng tiều tùy, nhất thời nước mắt thi nhau tràn ra, vội vàng chạy tới hô lên:
- Nương thân, người làm sao vậy?
Nương thân của Nam Cung Linh Vân gian nan đưa tay ra, muốn sờ đầu nữ nhân, bờ môi khẽ mấp máy, như muốn nói gì đó, nhưng lại bất lực, không vươn tay ra được, cũng không nói gì, thế nhưng khóe miệng lại chảy ra máu đen, Nam Cung Linh Vân đại hoảng, vội vàng dùng tay lau, sau đó còn hỏi:
- Nương thân, người bị bệnh gì vậy?
Mẫu thân của Linh Vân vẫn lắc đầu…
- Nương thân, người phải kiên trì, nữ nhi nhất định sẽ trị thương cho người.
Nam Cung Linh Vân vừa dứt lời, trước cửa liền vang lên mấy tiếng vỗ tay “ba ba ba”, đồng thời còn vang lên một câu:
- Thật đúng là nữ nhi hiếu thuận, ta nhìn thấy mà cảm động không ngớt.
Nam Cung Linh Vân quay đầu lại, người vừa lên tiếng chính là Liệt Phong.
- Là ngươi!
Thanh âm của Nam Cung Linh Vân trong nháy mắt trở nên lạnh như băng, thân thể suy nhược tràn ra khí tức băng hàn vô tận, ngay lúc Nam Cung Linh Vân nhìn thấy Liệt Phong liền nhớ đến thần sắc và cả ánh mắt khó nói của nương thân, nàng lập tức hiểu ra, lúc nàng rời đi, nương thân vẫn khỏe, bây giờ lại đột nhiên bệnh nặng, ngay cả rời giường cũng không nổi, tính mạng nguy trong sớm tối, kịch biến này khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447293/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.