Vẻ mặt Việt Võ Đế càng trở nên khó coi, quát lớn:
- Lâm Vân, ngươi muốn làm gì?
Sở Nam không đáp, chỉ hấp thụ sinh mệnh lực của tu vi chi thụ, đem sinh mệnh lực tràn về phía những vết thương đang bị Canh Kim luyện dịch muốn xâm nhập, xoay tròn quanh cơ thể, đồng thời nâng chân phải lên.
Tam Đầu Minh Xà sát khí dâng tràn đâm đến, muốn đem Sở Nam từ trên không trung đâm rơi xuống đất, nhưng nó còn chưa xông đến đã bị chân phải ẩn hàm mười lớp lực lượng của Sở Nam quét trúng, ba cái đầu rắn bay ngược trở về, lúc này miệng rắn không phải thổ ra dịch châu hay kim mang nữa, mà là mùi máu tươi gay mũi.
Bây giờ, Sở Nam cảm thấy rất vui vẻ, không phải vì đánh bay Tam Đầu Minh Xà mà vui mừng, là bởi vì Canh Kim luyện dịch không ngờ bị sinh mệnh lực của tu vi chi thụ chế trụ, mặc dù không khắc chế hoàn toàn, thế nhưng lực dung luyện của Canh Kim luyện dịch đã giảm xuống, giảm đến mức Sở Nam có thể chịu được.
- Thật ý tứ, cái này gọi là dùng thuẫn của ngươi cản mâu của ngươi. Như vậy thì tử khí có thể để dành lại để đối phó với tên Võ Đế tiếp theo rồi…
Sở Nam khẽ lẩm bẩm, càng phóng thích ra nhiều Diệt Nguyên Minh Đằng hơn, muốn quấn đầy lấy tu vi chi thụ.
Sinh mệnh lực của tu vi chi thụ lại càng bị thôn phệ một lượng lớn, phát ra tiếng hét chói tai, tu vi chi thụ càng lúc càng nhỏ lại, sắc mặt Việt Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447278/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.