Thân như thụ, tu vi như thụ.
Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, đem dòng xoáy Ngũ Hành vận chuyển như bay, lực lượng tản đi, giống như dòng sông cuồn cuộn, đem nguyên lực trong thiên địa dẫn vào trong miệng dòng xoáy, bất kể là Kim, Mộc, Thủy Hỏa, Thổ.
Việt Võ Đế tất nhiên tinh tường cảm nhận được, trong mắt lóe lên tia kinh ngạc, nhưng cũng không quá lo lắng, bởi vì tốc độ hấp thu nguyên lực trong thiên địa của Sở Nam lúc này cũng không phải là quá nhanh, hắn chỉ có chút kinh ngạc là bởi vì Sở Nam có thể hấp thu được Ngũ Hành nguyên lực.
Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, dòng xoáy Ngũ Hành càng biến lớn, Thiên Địa nguyên lực tràn vào cơ thể Sở Nam mãnh liệt, có thể dùng từ phô thiên cái địa, phong vân biến sắc để hình dung.
Việt Võ Đế càng lúc càng chấn kinh đến tột độ, bởi vì hắn phát hiện, Thiên Địa nguyên lực vốn tràn về phía hắn lại bị Sở Nam hút sạch, hắn dốc toàn bộ công lực, nhưng nguyên lực đoạt được cũng ít đến đáng thương.
- Tại sao lại như vậy?
Việt Võ Đế nghi vấn, không rõ tại sao lại xảy ra chuyện này, liền hiểu ra kế hoạch muốn làm Lâm Vân mệt chết đã hoàn toàn phá sản, nếu tình thế tiếp tục như vậy, không phải nguyên lực của Lâm Vân bị hao tận, mà rất có thể chính hắn sẽ hao kiệt nguyên lực, như đại thụ héo rũ.
Nhìn dòng xoáy phát ra uy phong mãnh liệt, Tam Đầu Minh Xà Trượng trong tay Việt Võ Đế không khỏi ngưng trệ, chỉ trong giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447273/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.