Tuy nhiên, khiến Tả Võ Hoàng kích động muốn thổ huyết là Sở Nam không chịu thua, mà sau khi hơi ngưng trệ một chút lại lao thẳng về phía hắn, Tả Võ Hoàng trong lúc vội vàng liền vung quyền nghênh đón, trên quyền bùng lên Thanh Tẫn Yêu Viêm.
Ầm…
Thanh Tẫn Yêu Viêm bị đụng tan, cánh tay Tả Võ Hoàng truyền đến âm thanh xương cốt vỡ nát “răng rắc”.
Thân thể bắn ngược lui một ngàn mét, hai ngàn mét, ba ngàn mét…
Máu tươi từ trong cổ họng Tả Võ Hoàng phun ra không ngừng.
Quần áo bị xé nát thành từng mảnh nhỏ, trên thân thể không ngừng xuất hiện vết nứt.
Trong lúc bắn ngược lui sau, trong đầu Tả Võ Hoàng thoáng hiện một suy nghĩ:
- Hắn, không chết… còn biến cường? sao có khả năng!
Đúng lúc này, tử phát lão giả và phụ thân của Lăng Tiêu theo sau, vừa lên tới đất, nhìn thấy thảm trạng của Tả Võ Hoàng, cũng chấn kinh, tử phát lão giả thầm nghĩ:
- Ngay cả lần trước đối mặt với Tử lão đầu ở Thần Khí Phái cũng không đến mức chật vật như vậy…
Chấn kinh thì chấn kinh, tử phát lão giả vung tay một cái, ngừng lại thế lui của Tả Võ Hoàng, cũng không nói gì, chỉ đem ánh mắt quét về phía trước, muốn nhìn xem kẻ có thể khiến Tả Võ Hoàng thê thảm như vậy, đến tột cùng là thần thánh phương nào.
Sau đó, tử phát lão giả liền thấy một thân ảnh trên không trung, toàn thân bị Thanh Tẫn Yêu Viêm bao phủ.
Thật ra, một quyền vừa rồi của Sở Nam đánh ra vô cùng đúng lúc, bảy lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447185/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.