Lúc mặt trời lặn về phía Tây, Chu tài chủ dẫn bốn mươi tên bảo tiêu trở về Chu phủ, hạ lệnh cảnh giới cao độ, đóng chặt cửa nẻo, bốn bề tuần canh, còn hắn thì ở bên trong phòng, 37 tên bảo tiêu ở bên ngoài, còn bà tên Võ Vương thì làm thiếp thân tùy tùng.
Mới bước vào cửa, Chu tài chủ lập tức nhìn thấy một thân ảnh đang đứng nhìn bức họa của hắn treo ở trên tường, ngay lập tức Chu tài chủ há miệng muốn hét lên, ba tên Võ Vương kia càng ra tay vây công, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh lạnh lẽo:
- Đừng sợ, là ta đến cứu mạng ngươi!
- Ngươi… ngươi là… ai?
Chu tài chủ vẫn chưa hết sợ hãi, âm thanh đầy run rẩy.
- Ma Đạo Tử.
Ba chưa vừa thốt ra, ba tên Võ Vương lập tức dừng bước, trong mắt lóe lên tinh quang, nhìn chòng chọc bongsl ưng Sở Nam, Chu tài chủ lại nói:
- Có phải Ma Đạo Tử trảm ác mãng ở Ly Lan giang, diệt vạn quái điểu ở Hỏa Bình trại phía Tây, diệt Thực Nhân Bang hung tàn, giết bạo thành chủ hay không?
Chu tài chủ này là thương nhân, tin tức thật sự rất linh thông, sau khi thao thao bất tuyệt, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Ma Đạo Tử, trong mắt đầy vẻ chờ mong.
- Xem ra ngươi biết rất rõ lão phu?
Sở Nam quay người lại, Chu tài chủ nhận xét khuôn mặt, hoàn toàn giống như lời đồn, trong lòng nhất thời cao hứng, vội quỳ xuống đất vái chào, nói:
- Tiền bối, xin hãy cứu ta, từ trên xuống dưới Chu gia còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447169/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.