Đồng thời, Lăng Yên Lan cũng thầm cân nhắc lợi hại, nếu có thể không chết đương nhiên là tốt nhất, nếu một lòng muốn chết, lúc trước nàng cũng đã không quỳ xuống cầu xin Sở Nam. Việc nàng lo lắng nhất, không thể chịu đựng được thì đã không xảy ra, nếu thực sự như lời hắn nói thì tựa hồ cũng không có gì ghê gớm, ngược lại nàng còn có được rất nhiều điều có lợi. Lăng Yên Lan không hề nghĩ tới việc Sở Nam lừa nàng, tình hình trước mắt, nếu hắn có âm mưu gì với nàng thì căn bản không cần tốn nhiều sức như vậy, trước tiếp đối xử như đối xử với đám đệ tử Cực Lạc Cung là được. Lăng Yên Lan còn có một vấn đề vẫn chưa hiểu rõ:
- Tiền bối cần tinh huyết của ta làm gì?
- Ba!
Lăng Yên Lan nghe thấy Sở Nam bắt đầu đếm, đang định lấy tinh huyết ra, đột nhiên trong đầu xuất hiện một vấn đề, vội hỏi:
- Tiền bối, có thể trả lời một câu hỏi của tiểu nữ không?
- Hai!
- Tiền bối, năm nay người bao nhiêu tuổi?
- Một!
Lăng Yên Lan thấy Sở Nam giơ ngón tay ra liền kinh hãi thất sắc, vội nói:
- Tiền bối, tinh huyết!
Sở Nam nhận lấy tinh huyết, thi triển Sinh Tử Quyết, vừa thi triển vừa nghĩ, nữ tử trước mặt này không biết lớn hơn hắn bao nhiêu tuổi, nhưng lại luôn miệng xưng “tiểu nữ”, cảm thấy có chút kỳ quái.
Lăng Yên Lan cũng đang thầm oán giận trong lòng:
- Thật đúng là không phải nam nhân, không hề biết thương hoa tiếc ngọc, không chút nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447133/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.