Tử Mộng Nhân nóng vội vô cùng, bên ngoài liền truyền đến âm thanh “Phụng mệnh điều tra, không được lộn xộn”, lần lượt từng gian phòng một, mà Nhị trưởng lão đợi lâu không có người đến cũng đuổi trở về.
Nghe tiếng người di chuyển, lại mấy phút nữa trôi qua, sắp điều tra đến phòng của Sở Nam, Tử Mộng Nhân dẫm chân một cái, ánh mắt lóe lên, nghĩ đến công pháp Thần Hành Bách Biến, miệng lẩm bẩm.
- Ta biến, ta biến, ta biến…
Tiếng bước chân đã đến cửa, thế nhưng Tử Mộng Nhân vẫn không biến thành.
Chỉ có điều, từ không trung lại bay xuống một thân ảnh.
- Tên ngốc….
Tử Mộng Nhân kinh hỉ vnaj phần, muốn xông đến ôm hắn như những lần trước, nhưng bỗng nhiên dừng lại, rồi nói:
- Nhanh lên, bọn họ sắp gõ cửa rồi.
Sở Nam gật đầu, trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì đã chạy về kịp thời, vừa sải bước lên giường nằm thì ở phía bên kia cũng truyền đến tiếng bước chân, hắc y trên người thoáng chốc biến thành hư vô, còn có vết máu loang lỗ, sắc mặt tái nhợt vô cùng, bộ dáng giống như trọng thương sắp hấp hối.
Vừa làm xong những chuyện này, tiếng đập cửa vang lên:
- Phụng mệnh điều tra, mở cửa nhanh, nếu không mở cửa chúng ta sẽ phá!
- Rống cái gì mà rống!
Tử Mộng Nhân căn bản không nể mặt Thiên Nhất Tông, đi lên trước mở cửa, trong ánh mắt đầy lệ thủy, vô cùng thương tâm, đám đệ tử Thiên Nhất Tông tràn vào, tra xét mỗi ngóc ngách, hơn nữa còn làm khó dễ Sở Nam đang bị “trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447100/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.