Đồng thời, Vô Không Lão Tổ vẫn còn đang quấn lấy Thượng Thanh Đông, khiến tình cảnh của Thượng Thanh Đông ngày càng nguy hiểm, nhưng lại không đưa hắn vào tử địa, Vô Không Lão Tổ nghĩ rất rõ, hắn không có năng lực khiến người khác không thể tự phát nổ như tôn chủ, hắn chỉ cần quấy rầy, đợi khi tôn chủ thu thập xong tàn cuộc là được.
Phù Chấn ở bên kia cũng như vậy, lão nhân gày gò đã bị mấy chục tấm phù nổ cho xây xẩm mặt mày, nhưng lại không chạm tới giới hạn cuối cùng của hắn, khiến hắn cảm thấy tuyệt vọng mà tự phát nổ.
Còn Viên trưởng lão của Kiếm Trảm Phái, còn có năm người khác nữa đang bị Diệu Âm và Lữ Dương Minh chắn trước mặt chém giết tơi bời, băng kiếm của Diệu Âm cuồng vũ, lấy sức một người địch lại bốn người, Lữ Dương Minh tiếp hai người còn lại, nhưng khá vất vả.
Chỗ nào cũng có chém giết, đám môn nhân của Thần Khí Phái, còn có đám Hề Hề, Nam Nam của Huyền Băng Môn và đám Vi Ly vẻ mặt chấn kinh nhìn tất cả những cảnh tượng này, bọn chúng cũng muốn tham gia vào, nhưng năng lực có hạn, với thực lực của bọn chúng, đối phó với công kích của San Hô Huyền Lam Kình đã vô cùng vất vả rồi, do vậy, đám tiểu bối này tạm thời vẫn chưa tham chiến.
Ánh mắt kinh ngạc của bọn chúng, vẫn tập trung vào một người, chính là Sở Nam.
Tả Cửu đang nhìn, Vi Ly cũng đang nhìn, Hề Hề Nam Nam cũng đang nhìn, đám hung thú này, sư phụ sư bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447074/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.