Chỉ trong chớp mắt, Sở Nam đã bố trí xong Tụ hỏa trận trong cơ thể, tiếp đó hắn không chút do dự, thiêu đốt Hỏa nguyên lực, thả lửa ra!
Lửa này, không phải Cực Dương Chân Hỏa, mà là Tịch Diệt Chi Hỏa!
Hiện giờ Sở Nam đang có Tịch Diệt Chi Hỏa cấp cao nhất, vốn là, theo như Tử Mộng Nhi nói, đến được cấp này của Tịch Diệt Chi Hỏa, thì hiệu quả của Tụ hỏa trận là rất nhỏ, thế nhưng Hỏa nguyên lực của Sở Nam đến từ Hàn Ngọc Lam Viêm vô cùng thuần túy, nên Tịch Diệt Chi Hỏa được tiến hóa một lần nữa, đã thuần túy nay còn thuần túy hơn, hỏa diễm không chỉ đen đến cực hạn, mà lại diễn ra một sự nghịch chuyển, bên trong màu đen có thêm một chút màu trắng.
Lửa màu trắng!
Không phải là dấu hiệu của Phần Thiên chi hỏa, vậy là cái gì?
Tuy là đã thả ra Phần Thiên chi hỏa hình thái sơ cấp, nhưng những đau đớn mà Sở Nam phải chịu thì gia tăng hàng trăm hàng ngàn lần, toàn thân như thể bị vỡ ra từng miếng, máu tươi một lần nữa lại bị ép đến chảy ra, chỉ có điều máu này, không còn là màu đỏ, mà là màu đen.
Máu màu đen không biết là công lao của U U Chi Hỏa, hay do đám hơi nước kia tạo nên, hoặc là do Phần Thiên chi hỏa hình thái sơ cấp thiêu đốt, nhưng, có một điều có thể khẳng định là, những đau đớn Sở Nam phải chịu, không thể dùng hai chữ “thảm liệt” để hình dung được!
Nhưng mặc kệ chuyện như thế nào, Sở Nam vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447067/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.