Chương trước
Chương sau
Âm thanh của lão giả đầy kích động, lập tức quỳ rạp xuống đất, muốn dập đầu lạy, miệng không ngừng nói “Cám ơn”, Vô Không lão tổ có một loại cảm giác quái dị, nếu là Vô Không lão tổ “khẩu phật tâm xà” lúc trước, muốn ra biển thì nào có bao giờ dùng tiền, trực tiếp dùng vũ lực uy bức, vừa rồi hắn hoàn toàn có thể dùng một thanh hỏa đao gác lên cổ lão già này, bắt lão nỗ lực, nhưng hắn lại không làm vậy…
- Ta cũng có lúc thiện lương sao? Chẳng lẽ là do bị Tôn chủ ảnh hưởng? nhưng ta thấy Tôn chủ là một người tâm ngoan thủ lạt, thậm chí còn hơn ta.
Trong lòng Vô Không lão tổ thầm nghĩ, vẫy tay để lão già kia đứng dậy, nói:
- Nhanh đi điều khiển thuyền đi, chỉ cần thoát được truy đuổi phía sau thì nói gì cũng được.
- Vâng, tiền bối!
Tốc độ của Tảo Hạch thuyền lại lần nữa tăng lên, chỉ thấy phía sau thuyền trào lên hai hàng bọt nước, Vô Không lão tổ còn thấy trong mắt lão già kia tràn đầy cảm kích.
Ba người truy kích phía sau Vô Không lão tổ vốn thấy khoách cách ngày càng gần lại bị kéo giãn, cực kỳ tức giận, bọn hắn thật vất vả mới tìm thấy Vô Không lão tổ, không ngờ rằng Vô Không lão tổ lại cực kỳ giảo hoạt, để hắn chạy thoát, trong tay cả ba người có một người mập mạp cầm một thanh kiếm sáng như tuyết, chĩa vào mũi thuyền gia đang điều khiển ngư thuyền mà hét:
- Nếu như ngươi không đuổi kịp chiếc thuyền phía trước thì ngươi sẽ mất mạng.
- Tiền bối, ta quả thật đã tận lực rồi, Tảo Hạch thuyền của chúng vốn không thể chạy nhanh hơn Tiễn Ngư thuyền chúng ta, có thể thuyền của chúng được thượng phẩm nguyên thạch gia tăng lực, cho nên Tiễn Ngư thuyền muốn đuổi kịp bọn chúng cũng hơi khó.
- Nếu như chúng ta cung cấp thượng phẩm nguyên thạch, chẳng lẽ cũng không đuổi kịp sao?
- Tiền bối, Tiễn Ngư thuyền mặc dù nhanh hơn Tảo Hạch thuyền, nhưng tính kiên cố và ổn định thì lại kém hơn Tảo Hạch thuyền, nếu dùng thượng phẩm nguyên thạch để cung cấp cho Tiễn Ngư thuyền thì thuyền rất có thể sẽ bị hủy.
Ba người đều nhíu mày, nói:
- Có thể cầm cự được bao lâu?
- Tối đa nửa thời thần!
Thuyền gia không còn đường lựa chọn nào khác, đêm nay hắn không hề muốn ra biển, chẳng qua là bị bức ép.
Lão già vạm vỡ thấp lùn đứng giữa lẩm bẩm:
- Nửa thời thần cũng đủ rồi.
Nghĩ vậy liền ném ra vài khối thượng phẩm nguyên thạch, nói:
- Đổi đi, dùng thượng phẩm nguyên thạch!
- Vị tiền bối này, nếu nửa thời thần sau chúng ta không đuổi kịp thì lúc đó sẽ là thuyền hủy người vong đấy…
Thuyền gia biết rõ tu vi của ba người đều bất phàm, thậm chí so với những người mấy ngày trước còn cao hơn một chút, cho dù không đuổi theo kịp Tảo Hạch thuyền thì ba người vẫn có thể thoát khỏi cảnh thuyền chìm, nhưng một Đại Võ Sư cao cấp như hắn thì tuyệt đối không thể thoát, cho nên hắn liền quỳ xuống khẩn cầu.
Thế nhưng thỉnh cầu của thuyền gia không có chút tác dụng nào.
Người béo mập nói:
- Dùng thượng phẩm nguyên thạch, nửa thời thần ngươi có thể ngươi sẽ chết, nhưng nếu bây giờ ngươi không làm theo thì sẽ chết ngay lập tức!
Theo âm thanh đầy sát khí truyền ra, thanh kiếm rực rỡ như tuyết lóe lên hàn quang.
Không còn đường chọn lựa, thuyền gia chỉ có thể dưới sát uy bức bách mà đổi thượng phẩm nguyên thạch cho Tiễn Ngư thuyền.
Quả nhiên, sau khi đổi thượng phẩm nguyên thạch thì tốc độ của Tiễn Ngư thuyền cũng thay đổi, tốc độ so với Võ Vương đạp không phi hành còn nhanh hơn, toàn thân thuyền gia run rẩy, tốc độ như vậy chính là dùng mạng mà đánh cuộc, người béo mập kia còn nói thêm:
- Đừng có giở trò, bằng không thì không chỉ một mình ngươi chết mà người nhà của ngươi cũng sẽ chôn cùng…
Thuyền gia cả kinh, toàn thân run rẩy.
- Đừng hoài nghi lời của ta, chúng ta còn một người ở phía sau, chỉ cần điều tra sẽ tra ra ngay, cho nên, vì an toàn của người nhà ngươi, cũng vì tính mạng của mình, đừng có giở trò với ta.
Thuyền gia run rẩy, khống chế Tiễn Ngư thuyền điên cuồng đuổi theo thuyền phía trước.
Ước chừng một khắc sau, Vô Không lão tổ lại nghe thấy âm thanh rẽ nước, vội hỏi:
- Có thể nhanh hơn một chút không? Bọn hắn lại đuổi đến rồi.
Trên mặt lão giả lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Bọn hắn đuổi kịp? Bọn hắn nhất định sử dụng thượng phẩm nguyên thạch, quả là can đảm, Tiễn Ngư thuyền chỉ có thể duy trì tốc độ như vậy tối đa nửa thời thần, qua nửa thời thần thì Tiễn Ngư thuyền kia sẽ bị hủy.
- Nửa thời thần?
Trong mắt Vô Không lão tổ lộ tinh quang, vội hỏi:
- Ngươi có thể cố gắng nửa thời thần không?
Mặt lão giả lộ vài phần sầu khổ, sau đó kiên định nói:
- Tiền bối, ta nhất định dốc toàn lực.
Vô Không lão tổ gật đầu, tình thế nguy cấp, trong lòng hắn không khỏi nghĩ:
- Nếu như ta dùng vũ lực bức bách thì có thể khiến lão giả này dốc toàn lực hay không?
Vô Không lão tổ có chút mơ hồ nghĩ ngợi.
Hai mươi lăm phút sau, Tiễn Ngư thuyền đã xuất hiện trong tầm mắt, Vô Không lão tổ mặc dù vạn phần lo lắng, nhưng hắn vẫn không dùng biện pháp kia, hắn tin rằng lão giả kia đã tận lực rồi, lão giả kia cũng lo lắng nói:
- Tiền bối…
Vô Không lão tổ xua tay, nói:
- Tận lực đi, tận lực là được rồi.
Thuyền gia ở bên Tiễn Ngư thuyền lại cầu khẩn:
- Tiền bối, nếu như không ngừng lại thì thuyền sẽ bị hủy…
Ba người lờ mờ nhìn thấy Vô Không lão tổ đang đứng ở đuôi thuyền, làm sao có thể chấp nhận bỏ cuộc được, người béo mập hung hăng nói:
- Ngươi dám ngừng thì ta sẽ lập tức giết ngươi!
- Tiền bối…
- Bớt nói nhảm đi, nhanh một chút cho ta.
Lão già vạm vỡ thấp lùn thấy tình cảnh này thì hai chân tách ra, chân phải điểm về phía trước một cái, tốc độ của Tiễn Ngư thuyền lại tăng lên, phóng thẳng về phía trước.
Lông mày Vô Không lão tổ nhíu chặt, đây là lần đầu tiên hắn nói với lão giả kia:
- Ngươi trốn đi, bọn chúng nhất định sẽ bắt ta cho bằng được, mục tiêu của bọn chúng là ta, bọn chúng sẽ không ngăn cản ngươi đâu…
- Tiền bối, ngươi đúng là người tốt…
Lão giả cảm động nói.
- Người tốt?
Vô Không lão tổ nghe thấy hai chữ này, cảm thấy không khác gì đang chế nhạo bản thân, tự nói:
- Ta đây dứt khoát làm người tốt một lần vậy, tu vi của ngươi ngưng trệ là bởi vì nguyên lực trong thân không thuần, tạp chất quá nhiều, kinh mạch bị ngăn trở, nếu như có cao nhân khơi thông cho ngươi thì sẽ không còn gì đáng ngại nữa, vốn ta có thể giúp ngươi, thế nhưng bây giờ ta phải tận lực đối phó với những người kia.
- Tiền bối…
Thanh âm của lão giả có chút khô khốc, nhìn mặt biển dao động, đột nhiên kinh hỉ nói:
- Tiền bối, phía trước có thuyền vừa đi qua, nói không chừng có thể được cứu.
- Đến không kịp rồi…
Trong thanh âm của Vô Không lão tổ tràn đầy mùi vị tiêu điều, Tiễn Ngư thuyền kia đã đến ngay trước mắt, gương mặt của ba người kia cũng đã hiện ra rõ ràng, lão già thấp lùn vạm vỡ hét lên:
- Vô Không lão tổ, ngươi trốn không thoát đâu!
Trong mắt Vô Không lão tổ lóe lên một tia hung ác, đạp không mà lên, đồng thời còn đẩy mạnh Tảo Hạch thuyền một cái, trong lòng thoáng nghĩ:
- Nếu như ta đã một lần làm người tốt thì phải làm người tốt trọn vẹn, ta phải làm đến cùng…
Miệng hắn quát:
- Các ngươi không phải muốn mạng của ta sao? Ta đến đây!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.