Sở Nam ném thi thể Tùng Thanh vào lại trong biển lửa, mặt đầy vẻ tươi cười, Tử Mộng Nhân cũng kinh hỉ hỏi:
- Tên ngốc, làm sao ngươi biết Sinh Tử Quyết ở trên người hắn?
- Vật trọng yếu như thế, bọn hắn khẳng định sẽ không vứt lung tung, hơn phân nữa là giấu ở một nơi an toàn, nơi an toàn nhất hiển nhiên là mang theo trên người. Hắn chính là Võ Vương sơ cấp, đạt đến cảnh giới này có rất ít người đánh chủ ý với hắn, cho dù có và hắn có đánh thua thì đối phương cũng sẽ giống như ta, đặt toàn bộ lực chú ý trên nhẫn trữ vật mà bỏ qua thủ đoạn nguyên thủy nhất, đó là đặt trên người.
Sở Nam lại giải thích tiếp:
- Ta vừa rồi cũng mới suy nghĩ kỹ lạii, còn may là nhanh tay, bằng không thì Sinh Tử Quyết đã hóa thành tro bụi rồi.
Vô Không lão tổ ở bên cạnh vừa hỉ vừa bi.
Lấy được Sinh Tử Quyết, Sở Nam lập tức rời khỏi sơn trang, bảo vật bên trong sơn trang cũng bịV hai người vơ vét sạch, phần lớn đều ở trong nhẫn trữ vật của ba vị trang chủ.
Tuế Hàn sơn trang bùng cháy, thân ảnh của đám người Sở Nam đã biến mất trên bầu trời.
Hướng về phía Băng Viêm đảo, hành tẩu suốt hai ngày, trong hai ngày nay, Sở Nam một mực nghiên cứu cho bằng được Sinh Tử Quyết, Sinh Tử Quyết quả thật là một môn kỳ công, hoàn toàn khác biệt so với phần lớn võ quyết trên đại lục này.
Võ quyết công pháp khác đều là thuận theo kinh mạch mà luyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447020/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.