Tên Võ Quân tự cho rằng vũ kỹ của mình có thể đánh một trận với vũ kỹ Địa cấp hạ phẩm quay đầu lại.
Lập tức, khuôn mặt phẫn nộ liền giống như bị rơi xuống hầm băng, toàn thân liền cứng đờ, ngay cả ánh mắt sợ sệt cũng vậy.
Hắn thấy lão đầu tóc vàng lúc đầu khí thế lẫm liệt, còn muốn bắt giữ lão đầu tử cuồng vọng, lúc này trước đã trở thành một đống thịt, huyết nhục mơ hồ, ngực nát đầu vỡ.
Chỉ có thể từ hai cái chân trên mặt đất mà nhận ra được đây chính là lão giả tóc vàng.
Tên Võ Quân này lập tức khủng hoảng, nhớ đến một quyền kinh thiên và câu “ngươi nhầm” mà lão đầu tử nói lúc trước, lại nghĩ đến bản thân ở trước mặt đối phương còn chưa chiếm được chỗ tốt nào….
Nghĩ đến đây, sợ hãi trong nháy mắt lan khắp toàn thân.
Tên Võ Quân này không dám tái chiến, chỉ có thể xoay người bỏ chạy.
Thế nhưng hắn vừa mới quay người, bước được hai bước liền thấy Sở Nam đứng trước mặt mình, cười hỏi:
- Không phải vừa rồi ngươi muốn giết ta sao? Tại sao giờ lại muốn chạy?
Ngay sau đó, hắn mới cảm thấy nụ cười của Sở Nam cực kỳ lạnh lẽo, tựa như muốn lấy mạng người vậy.
Hắn không nói hai lời, liền sử ra vũ kỹ mạnh nhất của mình, vừa xuất ra thì tên Võ Quân liền xoay người chạy trốn tiếp, tung người nhảy lên, hắn đã nghĩ kỹ rồi, có thể bằng vào một quyền đánh chết lão giả tóc vàng, còn không để hắn vào mắt, nếu vậy thì dù đánh tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446976/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.