Nội dung đã khai mở!
Tử Mộng Nhân muốn nói gì, Sở Nam đều hiểu, cũng rất rõ ràng, tin Tử Mộng Nhân nói được làm được, nếu đã như vậy thì không bằng hai người ở cùng một chỗ, ít nhất hắn có thể bảo vệ nàng.
Vì vậy, Sở Nam mới nói:
- Được, chúng ta cùng đi.
Vừa nghe thấy như vậy, trên mặt Tử Mộng Nhân liền tràn ngập vẻ tương cười, hai tay xiết chặt lại, trong lòng thầm nhủ:
- Không bao giờ tách rời!
Hai người mặc dù quyết định đi tìm Thủy nguyên bổn tinh, thế nhưng bây giờ bọn họ cũng không biết Thủy nguyên bổn tinh đang ở đâu.
Muốn có được tin tức thì phải qua một cửa của Vô Không lão tổ.
Kỳ thật, ngay lúc Tử Mộng Nhân biết Thủy nguyên bổn tinh là thứ gì, tiếng kinh hô đã khiến mọi người chú ý, tiếp đó tất cả tập trung về phía gian phòng của Sở Nam.
Mặc dù những người kia đều bị Vô Không lão tổ dọa sợ hãi, nhưng bọn họ cũng không cam tâm, hi vọng người kia sẽ một lần nữa ra tay.
Sở dĩ bọn hắn nghĩ vậy, ngoại trừ muốn nhìn thấy Vô Không lão tổ mất thể diện ra còn có tâm sư sâu kín khác, chính là nếu tên này có được tin tức thì bọn chúng có thể giết người đoạt bảo, bức nói ra tin tức.
Hôm nay kẻ này mua sạch mọi thứ, có nhiều pháp bảo, còn có nhiều nguyên thạch, không phải một con dê béo thì còn là gì?
Nếu như đổi lại là Vô Không lão tổ thì ai dám đi?
Ngay cả thanh niên ở phía đông cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446969/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.