Thành Lương Châu, bốn phía đều là bình nguyên, đất đai phì nhiêu, cỏ mọc dài tươi tốt, giao thông thập phần thuận tiện, hiển nhiên là một vùng đất trung tâm.
Địa lợi tốt, giao thông tốt, hiển nhiên là phồn hoa không phải bàn cãi, mà thành Lương Châu còn là một thành trì trọng yếu của Tần gia, Tần gia hao phí không ít công phu, hàng năm cũng đem lại cho Tần gia không ít nguyên thạch.
Thành Lương Châu phồng hoa, Phường thị cũng náo nhiệt đến cực điểm, khách hàng lui tới cũng có tu vi không thấp.
Lúc này, Sở Nam và Tử Mộng Nhân đang ở trong Phường thị.
Chiếc mạng che mặt trên đầu Tử Mộng Nhân đã được gỡ xuống, mặc dù nàng một mực muốn đợi đến ngày tên ngốc hôn sẽ hạ xuống, nhưng mang mạng che mặt quả thật là mục tiêu lớn, Mộng Nhân cũng không muốn gây ra những phiền toái không đáng có, liền tháo khăn che mặt xuống, hơn nữa dung mạo khuynh thành của nàng đã bị một dung mạo bình thường thay thế, Sở Nam cũng không còn bộ dạng tóc trắng lông mày trắng nữa, cũng đổi thành một gương mặt bình thường.
So sánh với trước kia quả thật cách xa mười tám vạn dặm.
Đây hiển nhiên không phải là do Sở Nam uống đan dược biến hình cao cấp gì, chỉ mang hai cái mặt nạ da người, nhưng hai cái mặt nạ da người này chế tác tương đối tốt, người bình thường không thể nhận ra.
Mà hai cái mặt nạ da người này là ở trong nhẫn trữ vật của Tần Chính Cao, Tần Chính Cao bởi vì muốn che giấu thân phận cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446963/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.