Sở Nam cũng có chút do dự.
Điều hắn do dự chính là nếu để người khác biết hắn có công pháp hấp thu nguyên lực của người khác vậy hắn sẽ lâm vào hiểm cảnh. Đặc biệt, Sở Nam không biết rõ những người đi theo mình có đáng tin hay không, hắn lại càng không biết liệu mình có thể diệt sát tên Võ Vương trước mắt này để bảo mật hay không?
Khi ở Tây Xuyên thành hắn bị trọng thương, sau khi tỉnh lại hắn có hỏi Tử Mộng Nhân chuyện gì đã xảy ra, lại dựa vào biến hóa của bản thân, hắn đã đoán ta có một người luôn bám sát bảo vệ bọn hắn. Vào đêm hôm đó người thần bí kia đã tới xem tình hình của hắn, nhưng đã vô tình bị hắn hút lấy nguyên lực. Nếu không làm sao xương cốt của hắn có thể biến thành màu hoàng kim, càng thêm quan trọng chính là tuyền qua cũng xảy ra biến hóa, tốc độ hấp thu nguyên lực cũng tăng mạnh.
Chẳng qua, bất luận là Sở Nam dùng thần niệm điều tra như thế nào cũng không tìm ra người này đang ẩn thân ở đâu. Hắn chỉ khẳng định một điều, chính mình luôn luôn nằm trong thần niệm của người thần bí kia.
Đây mới chính là lá bài tẩy lớn nhất của Sở Nam!
Trong lúc suy nghĩ, nguyên lực trong cơ thể hắn càng ngày càng ít, nụ cười trên mặt Võ Vương cũng ngày càng đậm hơn.
Đột nhiên, Sở Nam nghĩ ra một biện pháp. Ngay sau đó, hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tiểu cầu cầm trong lòng bàn tay. Sở Nam để cho tên Võ Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446940/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.