Sau một trận chém giết, chỉ còn lại hơn hai trăm tên cường đạo.
Bọn họ thấy Bạch Cốt vẫn sống sót, chuẩn bị đi tới giao ra nhẫn trữvật để giữ lấy tính mạng.
Nhưng, Bạch Sát bỗng nhiên nói chỉ có thể còn ba mươi sáu người sống sót!
Có tên cường đạo nổi giận, mở miệng mắng lớn, tỏ vẻ bất mãn cùng phản kháng. Nhưng chưa kịp mắng xong thì hắn đã ngãxuống đất.
Người xuất thủ không phải Sở Nam, mà chính là những tên cườngđạo khác. Bọn họ đều hiểu rõ tình huống hiện tại, thầm hận lúc trước đã quá ngu xuẩn. Nếu lúc đầu tất cả liều mạng xông lên vẫn có thể chạy thoát được. Nhưng hiện tại thì khác, hơn hai trăm ngườiđều rất mệt mỏi, sao có thể đánh lại Bạch Sát!
Phương pháp giữ mạng duy nhất hiện giờ là trở thành một trong ba mươi sáu người cuối cùng!
Sau một hồi chém giết, tất cả đều đã dùng hết nguyên lực, thể lực cũng không còn, căn bản không thi triển được bất cứ vũ kỹ gì. Tất cả như dã thú, lao vào nhau, vật lộn, cắn xé lẫn nhau.
Sau một canh giờ, trong Ô Long cốc ngoại trừ Sở Nam cùng TửMộng Nhân chỉ còn Bạch Cốt và ba mươi sáu tên cường đạo còn sống. Đám cường đạo còn sống không ai còn có thể bước đi, tất cảtoàn thân đẫm máu, bò, lê lết tới trước mặt Sở Nam.
- Hạ tâm ma huyết thệ, vĩnh viễn không phản bội!
Sở Nam nói.
Lúc này, ba mươi sáu tên cường đạo chỉ còn thở thoi thóp, sao dám cự tuyệt, lập tức hạ tâm ma huyết thệ. Sau đó, Sở Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446930/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.