- Đúng vậy!
Sở Nam tươi cười, lộ ra hàm răng sáng bóng. Những hành động của Sở Nam trực tiếp vả vào mặt người áo đen, trêu đùa hắn, bỡn cợt hắn.
Đường đường là một gã Võ Quân cao cấp lại bị một câu nói làm sợ!
Nếu chuyện này truyền đi, người áo đen khẳng định nhục mà chết!
Tất cả đều là do thanh danh của Lâm Vân quá lớn, ai nghe thấy cũng phải sợ hãi!
Nhưng người áo đen cũng rất nhanh khống chế được cảm xúc, giọng tràn ngập mùi súng ống, quát:
- Tại sao ngươi lại làm vậy?
- Tại sao?!!
Sở Nam cười cười:
- Vì trừ hại cho dân, vì thay trời hành đạo! Những lí do này chưa đủ sao?
Người áo đen sao có thể tin những lời của Sở Nam, ngón tay khẽ động đậy, quát lạnh:
- Ngươi làm vậy có mục đích gì?
- Được rồi, ta nói thật. Ta muốn cướp lấy một chút nguyên thạch. Ta rất nghèo!
Sở Nam thu hết tất cả hành động của người áo đen vào mắt. Nghe như vậy, người áo đen càng thêm giận giữ, gằn:
- Một thiên tài kinh diễm như ngươi sẽ thiếu chút nguyên thạch sao? Ngươi cần thứ gì Thần Khí phải khẳng định sẽ cung cấp cho ngươi!
Hắn lại nhắc lại lần ba:
- Ngươi làm vậy vì muốn cái gì?
Sở Nam nheo mắt, xem xét người áo đen, cười lạnh:
- Vấn đề này ta cũng muốn hỏi ngươi. Rốt cục ngươi muốn gì? Hay nói đúng hơn là các ngươi muốn gì?
Người áo đen nhướng mày, đáp:
- Ngươi muốn giết chúng ta, chúng ta muốn giết ngươi, chỉ đơn giản như vậy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446926/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.