Chương trước
Chương sau
Thế lực Thương Lang bang lớn hơn Hắc Phong tặc một chút, nhưng cũng chỉ là bang phái tam lưu. Bang chủ gọi là Thương Lang, Võ Tướng cao giai. Bang có 500 người, trong đó cường đạo cảnh giới Võ Tướng chỉ có hơn mười gã, kẻ thấp nhất mới chỉ tu vi Võ Sư.
Chỉ tốn thời gian một đêm, Sở Nam lưng cõng Tử Mộng Nhân, Thương Thiết Hùng tóm lấy Vũ Hạo, chạy năm trăm dặm.
Đợi khi bình minh, hai người Sở Nam và Tử Mộng Nhân đã tới hang ổ Thương Lang bang. Đa phần đám cường đạo Thương Lang bang đều đang ngủ, bọn họ thường không đi cướp vào buổi sáng, chỉ có số ít cường đạo dậy sớm. Mà trong mắt đám cường đạo này rất nhanh hiện lên hai thân ảnh.
- Hắc Bạch Song Sát?
Theo phản xạ, trong đầu đám cường đạo hiện lên bốn chữ này.
Sở Nam đi thẳng tới, gã cường đạo kia kịp phản ứng, quát lên:
- Các ngươi tới địa bàn Thương Lang bang làm gì?
- Cướp đoạt!
Tử Mộng Nhân phun ra hai chữ, gã cường đạo kia liền bật cười lớn, Tử Mộng Nhân nói:
- Trong miệng ngươi sao còn có một ngọn lửa?
Dứt lời, Tử Mộng Nhân vung tay, trong miệng tên cường đạo bỗng xuất hiện một ngọn lửa. Gã cường đạo sợ hãi, chạy thục mạng vào trong hàng rào, vừa chạy vừa hét thảm.
Tử Mộng Nhân cũng không để ý, để mặc hắn chạy về. Dần dần, có nhiều cường đạo bị tiếng hét thảm của hắn đánh thức, xông ra, trông thấy hai người đang cười lớn bèn cầm đao xông tới, có kẻ còn nói muốn gỡ khăn che mặt của Tử Mộng Nhân xuống, noi có áp trại phu nhân tự mình tới cửa.
Quyền kích, kiếm trảm, hỏa thiêu!
Người đi qua, máu tươi phun ra, xác nằm mặt đất.
Thanh âm giết chóc rốt cục kinh động toàn Thương Lang bang, bang chủ Thương Lang bang đang ôm nữ nhân ôn nhu, thơm tho cũng phải chạy ra, thấy thủ hạ tán loạn, mỗi người đều hoảng sợ, hô lớn:
- Rốt cục là chuyện gì đang xảy ra? Các ngươi loạn cái gì?
- Bang chủ, bên người có hai người nói là muốn cướp đoạt đã giết không ít huynh đệ.
- Cướp đoạt?
Thương Lang nói:
- Đây đúng là chuyện lạ! Đến hang ổ cường đạo cướp đoạt, lại chỉ có hai người, đúng là không coi Thương Lang bang ra gì! Ngươi tập hợp tất cả huynh đệ, ta sẽ đi gặp bọn chúng.
Đợi Thương Lang bang tập trung toàn bộ mọi người, Sở Nam và Tử Mộng Nhân cũng đã giết tới, Thương Lang vừa sai người ra mở đại môn thì đại môn bỗng bắn ra, lao thẳng tới Thương Lang.
- Chút tài mọn!
Thương Lang ban đầu còn không để bụng, nhưng đại môn càng lúc càng nhanh, lúc này hắn mới kinh hãi, vội lấy ra hai thanh búa, kim quang lập lòe, cùng chém tới.
Rầm rầm rầm...
Tiếng va đập liên tiếp vang lên, cánh tay Thương Lang bị chấn động tê dại, lui về sau bảy tám bước, vài chục tên cường đạo bị mảnh vỡ do Thương Lang bổ ra va vào mà chết.
Thương Lang kinh hãi, rốt cục hắn đã hiểu hai người này chính là hai sát tinh, chỉ một cánh cửa có thể ép hắn đến như vậy. Nhưng Thương Lang không chút do dự, quát:
- Tất cả lên, ai giết được hai người này, ban thưởng một trăm khối nguyên thạch hạ phẩm!
Nghe vậy, đám cường đạo cùng xông lên. Bọn hắn nghĩ kiến nhiều cắn chết voi, bọn hắn nhiều người như vậy giết hai người có khó khăn gì? Đặc biệt là thiếu nữ áo đen kia chỉ có tu vị Đại Võ Sư, chắc hẳn nam tử đứng cạnh cũng không quá lợi hại. Lại thêm lúc trước bọn hắn một đường chém giết, khẳng định đã tiêu hao không ít nguyên lực, thể lực. Sở Nam cười nói:
- Xem ra Thương Lang bang giàu hơn Hắc Phong Tặc không ít!
- Xem chiêu!
Tử Mộng Nhân xông tới chém giết, Sở Nam đuổi theo phía sau yểm hộ.
Tuy nói hai tay khó đánh lại bốn tay, nhưng Sở Nam chỉ dùng hai nắm đấm đã giết chết mấy trăm người. Thương Lang nhìn hai thân ảnh một đen một trắng kia, nhìn qua hai người bọn họ đâu giống giết người, họ đang biểu diễn vũ đạo thì đúng hơn. Nhưng màn vũ đạo này biết lấy mạng người.
Trong chốc lát đã có gần hai trăm tên ngã xuống, Thương Lang không có chút ý nghĩ may mắn đám thủ hạ có thể giết chết hai người kia, quay người chạy trốn, nhưng Sở Nam sao lại cho hắn chạy thoát, một cướp đá hắn dính vào vách tường, không tài nào thoát ra được.
Thương Lang dính trên tường nhìn thủ hạ của hắn hoảng sợ chạy trốn, nhưng không ai chạy thoát, muốn phản kháng nhưng không ai có dũng khí. Đợi tất cả kết thúc, trong mắt Thương Lang chỉ thấy xác chết khắp nơi, mặt đất nhuốm máu.
Tiếp theo chính là tra khảo. Sau hàng loạt thủ đoạn, trong tay Sở Nam có thêm năm cái giới chỉ, cùng thêm vị trí, binh lực của các thế lực xung quanh. Sau đó Thương Lang cũng đi chầu ông vải. Đến đây, Thương Lang bang cũng diệt vong.
Bất quá, hai người Sở Nam còn cứu vài bình dân, nữ nhân bị bắt. Bọn họ không ngừng quỳ lạy, dập đầu tạ hơn, Sở Nam chỉ đưa cho họ kim tệ rồi bảo họ mau chóng rời đi. Có vài người do cả nhà đã bị Thương Lang bang giết, không nhà trở về, muốn đi theo hai người nhưng lập tức bị Sở Nam cự tuyệt. Sở Nam lấy một ít vũ quyết tìm được trong Thương Lang bang đưa cho bọn hắn tu luyện, hi vọng ngày sau bọn họ sẽ có thành tựu.
Sở Nam cũng từng nghĩ sẽ thành lập một thế lực của riêng mình, tương lai đánh với Thiên Nhất tông. Dù sao, chỉ với lực lượng của mình hắn mà muốn tiêu diệt Thiên Nhất tông thì hắn cũng phải đạt tới Võ Tôn. Chẳng qua, với điều kiện hiện giờ của hắn khó mà làm được. Hắn lại không quen dừng lâu ở một chỗ, hơn nữa thực lực những người này quá thấp, Nghịch Thiên bang chính là một lần giáo huấn.
Tiếp sau Hắc Phong Tặc, Thương bang chính là Mãnh Hổ bang, Bạch Mã bang, Phách Vương bang, Hỏa Diễm bang… Liên tục tám thế lực cường đạo bị tiêu diệt.
Gió thu cuốn hết lá vàng, gió thổi qua không còn chút dấu vết.
Những bang phái này đều không ngoại lệ, tất cả đều là hủy bang, người chết, diệt trại, cướp tiền.
Tiêu diệt mười thế lực khiến hai người tốn thời gian nửa tháng, bất quá thu hoạch của bọn hắn cũng rất lớn. Mười bang phái cơ bản đều là tam lưu nhưng tài vật thu được rất khả quan. Nguyên thạch thượng phẩm tuy ít nhưng trung phẩm đạt tới hai ngàn viên, hạ phẩm lại càng nhiều hơn nữa. Những thứ khác tuy đều thấp giai nhưng số lượng rất lớn.
Hơn nữa trong đó cũng có thứ tốt, Tử Mộng Nhân phát hiện ra tài liệu luyện khí thượng giai, Sở Nam tra trong đan thư Lãnh Diện Diêm Vương để lại thì phát hiện vài cọng dược liệu trân quý, chẳng qua những thứ như vậy đều rất ít.
Tiêu diệt mười bang phái cũng khiến những thế lực khác chú ý, tất cả đều cảm thấy bất an, nghe ngóng thông tin. Nhưng tất cả những thứ bọn hắn thu được chỉ là những chuyện đó đều do hai người một đen một trắng làm ra. Tin tức này cũng nhanh chóng truyền ra ngoài.
Lập tức, mọi người phẫn nộ, rất nhiều thế lực tam lưu liên hợp vào với nhau hoặc là gia nhập vào thế lực nhị lưu, cùng công khai lên án Hắc Bạch Song Sát!
Hai người Sở Nam lệch khỏi lộ tuyến ban đầu khiến Tả Cửu không thể tìm ra, cũng khiến cho cường giả Võ Vương Thiên Nhất tông nhầm hướng, về phần trưởng lão Lăng gia thì đuổi theo Tả Cửu, vì hắn cho rằng Sở Nam sẽ ở cùng chỗ với nhóm người Tả Cửu. Bất quá, khi những Võ Vương này nghe được tin tức về Hắc Bạch Song Sát cũng bắt đầu nghi ngờ!
Sở Nam cũng không biết những chuyện này. Giờ phút này, Tử Mộng Nhân nói:
- Đám cường đạo này đúng là nhát gan, chạy trốn hết sạch khiến chúng ta uổng công!
Sở Nam cười nói:
- Chúng ta không cần đi những nơi khác, trực tiếp đi Ô Long cốc. Ô Long bang là bang phái nhị lưu, những bang phái tam lưu này khẳng định đều đến Ô Long cốc tìm che chở rồi.
- Tốt, chúng ta đi san bằng Ô Long cốc.
Trong một gian mật thất Ô Long cốc, một người mang mặt nạ đen nói:
- Chúng ta nhất định phải nắm chặt cơ hội này, khuếch trương thế lực Ô Long cốc để còn phối hợp hành động trong tương lai!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.