- Ngươi nói ngươi là Thần Khí Phái thì chính là Thần Khí Phái sao?
Nghe thấy Sở Nam rống lên như vậy, lông mày Tả Cửu nhíu lại một chút.
Mà khóe miệng của Sở Nam cũng nhếch lên một nụ cười lạnh, bởi vì hắn đã nhìn thấu chủ ý của Nam Bá Thiên, hắn lấy nguyên thạch và Thú hạch trong nhẫn trữ vật ra, tốc độ hấp thu càng lúc càng nhanh, sắc mặt tái nhợt cũng dần khôi phục.
Nam Bá Thiên lại lần nữa hét lên:
- Ngươi có bằng chứng gì chứng tỏ ngươi là Thần Khí Phái? Nếu như không có chứng cứ, đừng trách ta không khác khí, dám giả mạo Thần Khí Phái, các ngươi quả là đảm lượng không nhỏ!
Trong mũi Tả Cửu phát ra một tiếng hừ lạnh, trong tay xuất hiện lệnh bài của Thần Khí Phái, quát:
- Mở con mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ.
Nam Bá Thiên không chỉ không sợ, ngược lại càng phẫn nộ quát:
- Tặc nhân lớn mật, ngay cả đệ tử của Thần Khí Phái cũng dám sát hại, lại còn đoạt lệnh bài của Thần Khí Phái, các ngươi đúng là to gan, hôm nay ta sẽ bắt tất cả các ngươi, đem đến Thần Khí Phái để Tử chưởng môn xử trí.
- Nói xàm! Chúng ta vốn là đệ tử Thần Khí Phái, ngươi dám ngậm máu phun người…
- Tam Thanh môn thật to gan, các ngươi không muốn sống nữa chăng?
.....
Đệ tử Thần Khí Phái mỗi người một câu, lớn tiếng mắng chửi, sắc mặt tất cả đều tràn ngập phẫn nộ.
Tả Cửu dường như đang suy nghĩ gì đó, quát lạnh:
- Ngươi muốn đảo lộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446903/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.