Chương trước
Chương sau
Nam Cung Chân Minh dùng thân phận Ngũ thiếu gia phong lưu chơi bời, trêu chọc Tử Mộng Nhân, muốn Tử Mộng Nhân đi theo hắn, trở thành nữ nhân của hắn.
Hắn bào biết người hắn trêu chọc lần bày không phải là cô nương của gia đình bình thường, cũng không phải tiểu thư trong một gia đình nhỏ bào đó, trêu chọc rồi, thậm chí làm chết rồi, dựa vào danh tiếng của Nam Cung gia tộc không ai dám nói lời bào, chỉ có thể ngậm miệng nuốt cục hận vào bụng.
Nam Cung Chân Minh không biết thân phận thực sự của Tử Mộng Nhân, lại càng không biết ở phía xa còn có Sở Nam, lúc bày trong trái tim Sở Nam, Tử Mộng Nhân đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng, để lại một dấu ấn vô cùng sâu sắc.
Sở Nam sao có thể tha cho kẻ đã dám trêu chọc Tử Mộng Nhân, bởi vậy mà đã xuất hiện khung cảnh như vừa rồi. Nếu không phải biết hắn là người của Nam Cung gia tộc, có quan hệ với bàng, Nam Cung Chân Minh đã chết rồi.
Nam Cung Chân Minh thấy Giang Thủy chuẩn bị ra độc thủ với Tiểu Mạc bị Sở Nam một chiêu đánh thành bộ dạng đó, trong bụng đã biết người bày không đơn giản, thậm chí có khả năng không dễ động vào, tốt nhất là phải tránh xa một chút.
Nhưng hắn là Ngũ thiếu gia phong lưu chơi bời có tiếng, bị kẻ khác ức hiếp, bị kẻ khác đá hai cái, còn tát vào mặt, một Ngũ thiếu gia có thù tất báo không thể không báo một cái thù như vậy.
Nhưng Nam Cung Chân Minh nhìn ra Sở Nam không tầm thường, hắn cũng muốn thu phục Sở Nam, do vậy hắn dùng ba Võ Quân vốn định dùng để tiêu diệt tận gốc rễ Tứ Hải Thương Đội, hai Võ Quân dùng để đi mời Sở Nam, một người còn lại xử lý đám người của Tứ Hải Thương Đội, nhân lúc hỗn loạn tiêu diệt đám người của Tứ Hải Thương Đội. Nhưng lúc đó có Đông Phú Quý, không nắm chắc khả năng thắng lợi tuyệt đối, hơn nữa Thương Thành Hùng có thể tới bất cứ lúc bào, do vậy đành phải ngừng lại.
Đợi tới khi thủ hạ tới báo, Nhâm Xung và Hoa Minh bị thua thiệt dưới tay của tên tiểu tử kia, Nam Cung Chân Minh lập tức bảo hãn tử cường tráng tới, nhất định phải hạđược Sở Nam.
Nam Cung Chân Minh biết dùng thân phận của Ngũ thiếu gia chơi bời đàng điếm rất khó có thể thu phục được một nhân tài như vậy, nhưng hắn đã có kế hoạch, đợi sau khi bắt được Sở Nam về, sẽ dùng chân tướng thực sự xuất hiện trước mặt hắn, tới lúc đó thu phục hắn hẳn cũng không phải là việc khó.
Nhưng không ngờ, ba Võ Quân gộp lại vẫn không phải là đối thủ của người ta, bị người ta đánh cho tan nát, những việc xảy ra tiếp đó lại càng hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Nam Cung Chân Minh.....
Rồi sau đó ba Võ Quân một chết hai trọng thương, Nam Cung Chân Minh nếu vẫn tiếp tục đóng vai một Ngũ thiếu gia chơi bời thì hắn sẽ không còn đường thoát, thêm vào một gã Võ Quân của Hung Thú Bang, tổng cộng là năm Võ Quân, đối với một môn phái lơn thì không phải thứ gì ghê gớm, nhưng đối với Nam Cung gia tộc mà nói, đó là một bộ phận thế lực rất lớn.
Nam Cung Chân Minh chỉ có thể mời Sở Nam vào trong Nam Cung gia tộc thì mới có thể chuộc được tội lỗi, mới có thể tiếp tục những mưu đồ về sau.
Nhưng đáng tiếc, Sở Nam kiên quyết từ chối hắn.
Nam Cung Chân Minh đã có thể tưởng tượng được, tổn thất bốn đại Võ Quân, hắn quay về gia tộc thì sẽ có kết cục thê thảm tới mức bào, hơn nữa gia tộc cũng có thể vì đó mà rơi vào nguy cơ lớn.
Trong tình thế như vậy, Nam Cung Chân Minh đương nhiên hận tới xương tủy kẻ đã gây ra tất cả những điều bày, Sở Nam, nhìn thấy Sở Nam ngày càng lại gần Nhị Chưởng Quỹ, Nam Cung Chân Minh nghĩ thầm trong bụng:
- Nam Cung gia tộc không chỉ có Võ Quân, còn có Võ Vương, không phục vụ cho Nam Cung gia tộc, lại còn gây ra tổn thất lớn như vậy cho gia tộc, chỉ có một đường chết.
Nam Cung Chân Minh không lập tức rời đi, dù sao gã Lâm Vân bày cũng không giết hắn, hắn muốn xem xem Sở Nam có gia nhập Tứ Hải Thương Đội hay không, nếu hắn gia nhập Tứ Hải Thương Đội thì Nam Cung Chân Minh sẽ bất chấp tất cả mời Võ Vương cao thủ của gia tộc ra tay, giết chết gã thanh niên có thực lực ghê người bày.
- Lâm Vân, Lâm Vân....
Nam Cung Chân Minh lẩm bẩm, bất giác nói:
- Phát âm gần giống tên của Linh Vân muội muội...
Nghĩ như vậy nhưng Nam Cung Chân Minh cũng không nghĩ ngợi sâu thêm, hắn hoàn toàn không biế rằng, cái tên Lâm Vân cũng chính là từ “Linh Vân” mà ra.
Lúc bày, Sở Nam đã tới trước mặt Nhị Chưởng Quỹ.
Đúng lúc đó, ở phía xa có tiếng bước chân vang lên, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhị Chưởng Quỹ vui mừng nói:
- Đại ca, ở đây.
Nhị Chưởng Quỹ đương nhiên vui mừng, ba Võ Quân nằm ở dưới đất đã đủ cho hắn nằm ngủ cũng phải vui mừng cười tỉnh dậy, hơn nữa Thương Thành Hùng cũng đã tới, lực lượng của Tứ Hải Thương Đội đã tăng lớn, cho dù là Thành Chủ Sơn Hải Thành Nam Cung Hạo mang người tới, bọn chúng cũng có thực lực để chiến đấu.
Thương Thành Hùng đã tới, tuy là nhị ca của Đông Phú Quý nhưng nhìn còn trẻ hơn cả Đông Phú Quý, lông màu xếch ngược nhìn rất uy nghiêm, nhìn bộ dạng đó hiển nhiên là tu vi của Thương Thành Hùng cao hơn so với Đông Phú Quý.
Bên cạnh Thương Thành Hùng còn có Tiểu Mạc, Tiểu Mạc lúc bày thân trên cởi trần, lưng đeo mười mấy thanh roi gai, Thương Thành Hùng đưa Tiểu Mạc tới trước mặt Sở Nam, ném Tiểu Mạc xuống đất, ôm quyền, xin lỗi nói:
- Lâm công tử, ơn cứu mạng xin cảm tạ trước, sau đó ta cảm thấy vô cùng xin lỗi vì những việc nghịch tôn đã làm, bắt hắn tới đây gánh roi chịu tội.
- Ca ca, ta đã sai, xin hãy tha thứ cho ta.
Tiểu Mạc nức nở nói.
Tử Mộng Nhân ở bên cạnh, nhìn nghi hoặc, thấp giọng nói:
- Ngốc Tử, có chuyện gì vậy, tại sao Tiểu Mạc bị gia gia hắn....
- Ngươi để hắn tự nói.
Tiểu Mạc liền thành thật nói ra tâm kế của mình, còn xin Tử Mộng Nhân tha thứ, những thứ khác Tử Mộng Nhân còn có thể tha thứ, nhưng không ngờ một đứa bé mà bàng thành tâm đối xử lại có độc kế tàn ác như vậy với bàng, nếu không phải có Ngốc Tử, nếu không phải bàng còn có quân bài bí mật thì chẳng phải bàng đã bị đẩy vào hố lửa rồi hay sao?
Tử Mộng Nhân không tha thứ cho Tiểu Mạc.
Tiểu Mạc dập đầu lạy bộp bộp, máu chảy cả ra trán, Nhị Chưởng Quỹ vô cùng xót xa, Thương Thành Hùng dáng vẻ không hề quan tâm, nhưng khóe mắt lại không ngừng liếc nhìn cháu mình, rồi lại liếc nhìn phản ứng của Sở Nam.
Thương Thành Hùng làm như vậy quả thực cũng là do bất đắc dĩ, cháu hắn hắn đương nhiên hiểu rõ, khi biết kế hoạch của cháu hắn, hắn còn thầm tán thưởng ở trong lòng, nhưng khi thủ hạ tới báo, thêm vào những lời Đông Phú Quý cho người quay về nói lại khiến hắn không khỏi suy nghĩ đắn đo.
Đông Phú Quý quay về Tứ Hải Thương Đội liền đem chuyện ở trên đường nói với Thương Thành Hùng, cũng nói chuyện Tử Mộng Nhân có hạ phẩm linh khí, cũng nói ra nghi hoặc trong lòng hắn, nói rằng bọn họ có thể là đệ tử của đại môn phái đi ra rèn luyện.
Lúc bày, Thương Thành Hùng vẫn còn đang suy nghĩ.
Đợi tới khi Sở Nam giết chết ba Võ Quân, còn nghi ngờ những hành động trước đó của Tiểu Mạc, nói ra những lời về chuyện hủy diệt, Thương Thành Hùng không chần chờ nữa, mang theo Tiểu Mạc dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, gánh roi chịu tội.
Sở Nam vẫn không có phản ứng gì, phía sau lại có tiếng bước chân chỉnh tề vang đến, chính là Nam Cung Hạo mang theo hộ vệ tới.
Còn Sở Nam vẫn không thèm để ý, chỉ nói:
- Muốn báo ơn, rất đơn giản, muốn tha thứ, cũng rất đơn giản.
- Lâm công tử xin nói, Thương mỗ sẽ làm hết sức.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.