- Không muốn chết thì cút khỏi đây.
Sở Nam lạnh lùng nói.
Thì ra,Sở Nam vốn định cho gã công tử này trực tiếp biến thành một cỗ thi thể, nhưng Tử Mộng Nhân lại thầm ra hiệu, nên một cước đó của Sở Nam mới khiến Ngũ công tử chỉ hộc máu mồm chứ chưa đến nỗi ngừng thở.
Nghe thấy thanh âm lạnh lẽo đó, Ngũ công tử vốn hoành hành ngang ngược ở Sơn Hải Thành chợt sững sờ, hắn không thể ngờ rằng ở trong Sơn Hải Thành mà còn có kẻ dám lớn tiếng đòi lấy mạng hắn.
Ngũ công tử cười điên cuồng, nói:
- Ngươi muốn lấy mạng ta? Dựa vào ngươi sao? Ngươi có biết ta là ai không, cũng không đi hỏi thăm xem, ai dám ở trong Sơn Hải Thành này nói với thiếu gia ta câu đó.
Sau đó, vẻ mặt Ngũ công tử trầm xuống, nói:
- Hừ, Giang Thủy, hạ hắn cho ta, thiếu gia ta muốn hắn sống không bằng chết.
Ngũ công tử đã hạ lệnh, nhưng Giang Thủy lại không dám động.
Giang Thủy đương nhiên không dám động.
Lúc này, Giang Thủy vẻ mặt chấn kinh, là một Võ Tướng cao cấp, hắn có thể một cước đá bay Võ Tướng trung cấp như Vu Kiếm, thực lực đương nhiên không tầm thường.
Nhưng với thực lực đó lại không hề có dự cảm gì khi Sở Nam ra tay, cho tới khi Sở Nam tung cước đá bay Ngũ công tử, hắn mới hoàn hồn.
Thực lực như vậy, Giang Thủy sao có thể đối phó được.
Tuy phía sau còn có ba đại võ sư nữa, nhưng căn bản không có chút tác dụng nào.
Hơn nữa, người thanh niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446855/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.