Chương trước
Chương sau
Rầm rầm rầm….
Như chùy nặng nện xuống, một tiếng va chạm cực lớn vang lên, vang lên bên trong khe núi nở đầy Tử Kinh Hoa.
Mỗi lần xuất ra nắm đấm đều có âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên, còn có tiếng rú thảm ghê người vang lên bên tai không dứt.
Chỉ trong thời gian mấy cái hô hấp, liền có vài chục tên cường đạo toàn thân nát vụn, giống như không xương, mềm nhũn ngã xuống đất, rốt cuộc không đứng thẳng dậy nổi, toàn thân không ngừng trào ra máu tươi.
Vẻ mặt của Sở Nam vẫn hờ hững như trước, nụ cười của hắn ấm áp như gió xuân, nhưng đó là dành cho bằng hữu của hắn, cho huynh đệ của hắn chứ không phải địch nhân của hắn, càng không phải là kẻ muốn giết hắn, muốn làm nhục Tử Mộng Nhân.
Đối với người muốn giết hắn, Sở Nam tự nhiên là gậy ông đập lưng ông, trước hết lấy mạng hắn.
Trong khe núi Tử Kinh trình diễn một màn giết chóc máu tanh.
Thế nhưng, Sở Nam cũng không xem đây là việc giết chóc máu tanh, hắn chỉ là đem những tên cường đạo trước mắt trở thành công cụ tôi luyện cho hắn mà thôi.
Sở Nam cũng bị thương, cũng có máu tươi chảy ra, dù sao những tên cường đạo vây công hắn, mỗi kẻ đều là những tên hung hãn, thực lực cũng không thấp, mà nhục thể của Sở Nam cũng không mạnh mẽ như phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ, bị thương là không thể tránh khỏi.
Thế nhưng, Sở Nam lại càng đánh càng hăng.
Theo lực lượng tùy ý phát ra, vòng xoáy lực lượng xoay tròn, tốc độ nhanh hơn, đối mặt với ba gã cao cấp Võ Tướng, Sở Nam liên tục thi triển “Toàn lực bạo” có uy lực lớn nhất.
Từng quyền ngàn cân, thân hình như quỷ ảnh không thể nắm bắt, liên tục xuất ra ba quyền đánh vào ngực một tên cao cấp Võ Tướng, hơn nữa còn là đánh cùng một vị trí, quyền thứ nhất đánh cho người nọ miệng phun máu tươi, quyền thứ hai đánh nát phòng ngự của hắn….
Quyền thứ ba, tên cao cấp Võ Tướng này lập tức bị nện thành thịt nát, máu tươi bay như mưa, phun đầy đất.
Dưới ba quyền này, một tên cao cấp Võ Tướng liền trở về với đất, hai tên cường đạo cảnh giới Võ Tướng khác toàn thân phát ra hàn ý ngập tràn, không dám tiến về trước một bước, mặt khác, những tên cường đạo kia liền mất hết tinh thần, lập tức thối lui mấy mét….
- Hung thú, hắn mới thật sự là Hung thú, so với Hung thú còn hung hãn hơn….
Thủ lĩnh Hung Thú bang ngơ ngác nhìn, lẩm bẩm:
- Hắn dùng vũ kỹ gì? Tại sao ta chưa từng gặp qua? Lực lượng như vậy có lẽ là luyện tập Thổ nguyên lực mới đúng, nhưng vừa rồi hắn lại phát ra kim quang, không thể nghi ngờ, hắn tuyệt đối là thể chất Kim nguyên lực!
- Các ngươi, cùng lên đi!
Sở Nam chỉ vào bốn tên cao cấp Võ Tướng trước mặt, ngạo nghễ nói, bộ dạng như một tòa núi lớn.
Bốn tên cường đạo, hai mặt nhìn nhau, nhìn về phía thủ lĩnh Hung Thú bang.
Mà giờ khắc này, thủ lĩnh Hung Thú bang lại lo lắng không ngớt, ưu thế lớn nhất của hắn chính là số lượng cao cấp Võ Tướng nhiều hơn Tứ Hải thương đội, ngoài ra còn có không ít trung cấp Võ Tướng…. Thế nhưng, những cao cấp Võ Tướng kia đều bị người này giết sạch….
- Đáng giận!
Thủ lĩnh Hung Thú bang mắng lớn một tiếng, tức tối chửi:
- Trong tình báo tại sao không nhắc đến việc bên trong thương đội có một tên tiểu tử lợi hại như vậy? Chẳng lẽ hôm nay sẽ bại trong khe núi Tử Kinh này.
Thủ lĩnh Hung Thú bang hiển nhiên sẽ không bởi vì sự hung hãn của Sở Nam mà sợ hãi đến mức thối lui, hắn cũng không dám thối lui, vì vậy, hắn liền hô lớn:
- Cùng xông lên, song quyền nan địch tứ thủ, chúng ta nhiều người như vậy, nhất định có thể giết được hắn, ai giết được hắn sẽ được thưởng năm khối thượng phẩm nguyên thạch.
- Năm khối thượng phẩm nguyên thạch?
Đám cường đạo hô lên một tiếng, ánh mắt nhìn Sở Nam tràn ngập vẻ tham lam.
Sở Nam cười lạnh một tiếng nói:
- Ngu ngốc, ngươi cho rằng người của ngươi rất nhiều sao?
- Tiểu tử, ngươi có ý gì?
- Lấy cái đầu heo của ngươi nhìn xung quanh sẽ hiểu.
Sở Nam nói, trên mặt lộ ra nụ cười, nhưng nụ cười này lại khiến cho đám cường đạo cảm thấy một sự run rẩy đến từ linh hồn.
Thủ lĩnh Hung Thú bang nghe xong liền kinh hãi, đảo mắt nhìn khắp bốn phía.
Vừa nhìn xong, không kịp phản ứng gì khác đã hộc ra một ngụm máu lớn.
Thì ra, ngoại trừ lão già Võ Quân cùng đánh nhau với Nhị chưởng quỹ và đám cường đạo bao vây Sở Nam ra, những tên cường đạo khác đã vô thanh vô tức chết sạch, từng cỗ thi thể ngổn ngang lộn xộn, nằm vương vãi trên mặt đất….
- Ai, là ai? Là kẻ nào đã giết bọn chúng?
Thủ lĩnh Hung Thú bang lớn tiếng gào thét, trong lòng không chỉ lửa giận hừng hực mà còn có sự sợ hãi cùng cực, có thể vô thanh vô tức giết chết nhiều cường đạo như vậy, có thể là người bình thường được sao?
Đương nhiên không có khả năng!
Đáng tiếc, bọn hắn lúc trước đều bị sự hung bạo tàn sát của Sở Nam dọa cho khiếp sợ, nên không hề quan tâm đến chiến đấu xung quanh, đợi khi có người nhắc nhở mới phát hiện thế cục đã trở nên tồi tệ như vậy.
- Tin tức sao lại có thể sai lầm như vậy? Cao thủ trong Tứ Hải thương đội không phải chỉ một hai người sao? Tại sao lại xuất hiện tình huống này? Chẳng lẽ nội tuyến đã bị người của Tứ Hải thương đội phát hiện? Hay là….
Thủ lĩnh Hung Thú bang không biết chuyện xảy ra cụ thể như thế nào, nhưng hắn biết rõ là hôm nay nếu muốn đoạt lấy hàng hóa của Tứ Hải thương đội là không có khả năng, trừ phi có kỳ tích phát sinh.
Thế nhưng, kỳ tích mà bây giờ thủ lĩnh Hung Thú bang cầu nguyện chính là tìm được đường sống, hắn không muốn chết trong khe núi này, lập tức thối lui về sau, miệng quát:
- Triệt thối, toàn bộ triệt thối!
Nói xong, thủ lĩnh Hung Thú bang liền lùi lại, đám người cường đạo vây quanh Sở Nam cũng bỏ qua Sở Nam, dốc toàn lực bỏ chạy.
Cùng lúc đó, tên người hầu lúc trước bị Nhị chưởng quỹ gọi đi dò đường liền xông về phía đám cường đạo, bộ dạng như muốn ngăn cản đường chạy của đám cường đạo đó, thế nhưng hắn vừa mới xông lên đã bị một tên Võ Tướng dùng một chiêu vũ kỹ tràn ngập hỏa diễm bao phủ. Ngay lập tức, từ trên xuống dưới của người này đều bùng lên ngọn lửa, sau đó ngã gục xuống đất….
Mà đúng lúc này, bên trong khe núi vang lên một âm thanh:
- Đã đến rồi thì cũng đừng có rời đi, toàn bộ lưu lại hết cho ta!
Âm thanh vẫn còn quanh quẩn trong khe núi Tử Kinh, Sở Nam vẫn một mực chú ý đến tên hộ vệ kia, gã đó đột nhiên nhảy lên không trung, một đạo quang mang lục sắc hóa thành một thanh tiểu kiếm màu xanh, không khác gì mũi tên, bắn thẳng đến lão già đang cùng đánh với Nhị chưởng quỹ đến mức khó phân thắng bại.
Tốc độ của tiểu kiếm màu xanh cực nhanh, lão già lập tức cảm thấy sau lưng truyền đến cảm giác nguy hiểm, thế nhưng, hắn lại phát hiện rằng không thể trốn thoát, bởi vì Nhị chưởng quỹ cũng bộc phát toàn bộ lực lượng, gắt gao đeo bám lão già đó, không thể thoát thân.
Tiểu kiếm giống như bạch câu quá khích (*),chỉ trong chớp mắt đã đến.
(*) Ý chỉ thời gian trôi qua rất nhanh.
Phốc phốc phốc….
Lão già này hiển nhiên trúng chiêu không thể nghi ngờ, ngay lập tức miệng hộc ra mấy ngụm máu tươi.
Bởi vì đằng sau thụ thương, lại phát hiện ở phía sau có một tên Võ Quân cường đại, trong lòng lão già đó vô cùng khủng hoảng, thi triển vũ kỹ lập tức xuất hiện sơ hở. Nhị chưởng quỹ đương nhiên sẽ không bỏ qua sơ hở này, thừa cơ tung một cước, vung đao quét một đường lên người lão già đó, Thổ hệ nguyên lực đột nhiên nổ tung….
Thân hình của lão già đó giống như tảng đá, ở trên không trung tạo thành một đạo vòng cung, sau đó rơi xuống đất.
Vị trí rơi xuống không ngờ lại là ở trước mặt thủ lĩnh Hung Thú bang, chỉ cách hắn chừng hai mét….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.