Sau khi đưa nguyên lực vào trong ngọc bội thanh sắc, trên thân Sở Nam cũng lóe lên một màn quang mạc, giống như Hỗn Nguyên Ban Chỉ vậy.
Thế nhưng Sở Nam vẫn cảm thấy có chút khác biệt, hắn dùng nắm đấm của mình đánh tự đánh vào ngực, chỉ dùng ba thành lực lượng.
Ngay lập tức Sở Nam liền nhìn thấy lực lượng vốn công kích ở trước ngực trong nháy mắt khuếch tán khắp toàn thân.
Chỉ sử dụng ba thành lực lượng, mà sau khi khuếch tán xong thì ngay cả nửa thành cũng không còn.
- Thì ra là như vậy, đem lực lượng công kích tại một điểm phân tán khắp toàn cơ thể.
Sở Nam thầm nghĩ:
- Phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ không giống với nó, một mặt là một điểm, mỗi một điểm đều rất mạnh.
Sở Nam đang dự định đưa ngọc bội thanh sắc cho Tử Mộng Nhân để nàng cầm phòng thân, thầm nghĩ:
- Chỉ cần lực lượng không vượt quá nhiều thì phòng ngự này rất hữu dụng.
Đáng thương cho vị tiên sinh kia, lúc một quyền của Sở Nam đánh đến, thông qua phòng ngự của ngọc bội thanh sắc phân tán lực lượng, đáng tiếc là lực lượng ngàn cân, cho dù có bị phân tán thì cũng rất kinh khủng, không phải là hắn có thể chịu nổi, bởi vậy hắn chỉ có thể chết mà thôi.
Đại trưởng lão đã bị bọn hắn diệt khẩu, nhóm người thế lực thần bí tại Hóa Phương tộc cũng bị giết sạch sẽ, nguy cơ của Hóa Phương tộc tạm thời được giải trừ, Thu Tiểu Mạch nhanh chóng đi xem cha hắn, thuận tiện dẫn Tử Mộng Nhân ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446827/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.