- Phổ Đa Kiệt, ngươi rốt cuộc cũng về rồi?
Tảng đá trong lòng Đại trưởng lão rốt cuộc cũng được hạ xuống, chỉ cần giết chết Thu Tiểu Mạch thì toàn bộ Hóa Phương tộc sẽ rơi vào trong tay hắn.
- Làm xong việc chưa?
- Xong rồi, hắn sẽ không trở về nữa.
- Tốt…. tốt….
Đại trưởng lão đang nói thì Sở Nam theo sát bên cạnh Thu Tiểu Mạch đột nhiên nhảy lên, trên không trung sương mù mờ mịt xẹt qua một đạo nhân ảnh.
- Không tốt!
Vị tiên sinh kia hô lớn.
Theo tiếng kinh hô của người này thì lập tức có vài phần ảnh lao đến đánh Sở Nam.
Thế nhưng tất cả đã muộn, động tác của bọn chúng đều đã chậm.
Đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng thì trọng kiếm đã gác lên cổ Đại trưởng lão.
Lúc này, người xông lại vẫn còn cách Sở Nam ba mét.
- Tiến tới thêm một bước thì ta sẽ giết hắn!
Sở Nam lạnh lùng nói.
Cảm thấy nơi cổ có một trận hàn ý, toàn thân Đại trưởng lão không nhịn được mà run rẩy, thế nhưng vẻ mặt vẫn trấn định quát:
- Ngươi là ai? Đến Hóa Phương tộc chúng ta là có ý đồ gì?
- Đại trưởng lão, những lời này có lẽ phải để ta hỏi ngươi mới đúng, ngươi đến tột cùng có ý đồ gì với Hóa Phương tộc?
Thu Tiểu Mạch từ trong bóng tối đi ra, hắn dùng thanh âm lạnh lùng hỏi, bên cạnh hắn còn có Thiết Thương Hùng bảo vệ.
- Cái gì?
Đại trưởng lão lần này đã thực sự luống cuống, duỗi ngón tay chỉ về phía Thu Tiểu Mạch, run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446823/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.