Lệnh bài không rõ tác dụng cũng không tính làm gì, nhưng quả trứng đen này không ngờ dùng hạ phẩm Linh Khí Ly Hỏa Kiếm chém cũng không để lại dấu vết gì, điều này không khỏi khiến mọi người kinh hãi.
Nghe thấy yêu cầu của Tử Mộng Nhân, Sở Nam lấy trọng kiếm ra, ngưng lực trảm xuống.
- Đ…ư….ơ….n…g!
Âm thanh trong trẻo vang lên.
Quả trứng đen quái dị vẫn không chút thương tổn.
Hai người Tử Mộng Nhân và Thiết Thương Hùng đều nhìn chằm chằm Sở Nam.
Phẩm cấp của trọng kiếm tuyệt đối cao hơn Ly Hỏa Kiếm, hơn nữa về phương diện trọng lượng thì những loại kiếm khác càng không sánh nổi.
Tuy nhiên, dù lợi hại như vậy vẫn không thể làm gì được quả trứng đen.
Lông mày Sở Nam nhíu chặt, khẽ nói:
- Mộng Nhân, Tiểu Mạch, các ngươi tránh ra một chút.
- Khai Thiên thức thứ tư!
Sở Nam lúc này đã sử dụng đại chiêu của hắn, “Ầm” một tiếng, mặt đất xung quanh quả trứng đen bị chém thành một cái hố to, thế nhưng quả trứng đen vẫn không hề hấn.
- Thứ này thật cứng, có thể dùng để luyện chế bảo kiếm.
Tử Mộng Nhân vừa nói, Sở Nam lập tức giật mình, kích phát Cực Dương Chân Hỏa, hỏa diễm tử sắc lập tức bao trùm lấy quả trứng đen.
Thần sắc Tử Mộng Nhân đầy vẻ chờ mong.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Sở Nam cảm thấy Hỏa nguyên lực trong cơ thể có chút không đủ cung cấp nữa liền đình chỉ việc thiêu đốt.
Hỏa diễm vừa tắt, quả trứng đen vẫn nguyên vẹn như trước, thậm chí khiến người khác có loại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446813/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.