- Grào….
Tiếng rống vang lên không ngừng từ xa truyền đến.
Lúc tiếng rống vang lên, Sở Nam không hề nghe thấy tiếng rống có gì quen thuộc.
Lại nhìn đến phía Hắc y nhân, trong khoảnh khắc tiếng rống truyền đến liền không chút do dự nhảy xuống.
Sở Nam trong lòng càng thêm nghi ngờ, dường như Hắc y nhân đã sớm dự liệu được một màn này, hoặc có thể nói chính là đang chờ tiếng rống gào truyền đến.
- Chẳng lẽ Hắc y nhân cũng an bài phương pháp giống mình, hấp dẫn sự chú ý của những người bên dưới hạp cốc?
Suy nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Sở Nam, thầm nghĩ:
- Không biết gấu giờ ra sao?
Sở Nam cũng không có lập tức nhảy xuống, hắn nằm sát trên đỉnh ngọn núi, không muốn lộ ra thân hình, một là muốn nhìn một chút xem bên dưới hạp cốc phát sinh động tĩnh gì, hai là chuẩn bị ôm cây đợi thỏ, đợi Hắc y nhân đi ra thì sẽ đánh cho hắn không kịp trở tay.
Long nha sắc bén tất nhiên cũng xuất hiện trong tay Sở Nam.
Tiếng gào rống càng lúc càng gần hạp cốc, Bắc Thần Cung và những người kia đang liều mạng chém giết cũng tạm thời đình chỉ, Khổ Na gọi hai tên đệ tử bắn tên trở về, tất cả mọi người đều nhìn về phía trước, muốn xem xem đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, trên mặt mỗi người đều là vẻ ngưng trọng vô cùng.
Ngay sau đó, một đoàn Ma thú, đủ các loại Ma thú, có Hỏa Giác Lang, Độc Vĩ Phi Nghĩ mà Sở Nam đã từng gặp, thế nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446811/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.