Nụ cười của Sở Nam vô cùng ôn hòa.
Thế nhưng trong mắt của nam tử mũi ưng không thể nghi ngờ lại chính là của tử thần.
Lúc bắt đầu, hắn là thợ săn, còn Sở Nam là con mồi.
Nhưng trong chớp mắt, lúc Sở Nam liều mạng đánh cược.
Sở Nam lại từ con mồi biến thành thợ săn, còn nam tử mũi ưng lại trở thành con mồi.
Hơn nữa, con mồi là hắn còn tự động dâng đến trước mặt thợ săn.
Sở Nam vẫn không ngừng áp súc theo hình đinh ốc, nguyên lực của nam tử mũi ưng giống như thác nước, bị hút một cách điên cuồng vào trong cơ thể Sở Nam, sau đó lại biến thành một phần của đinh ốc áp súc.
Sắc mặt của nam tử mũi ưng lúc này đã như tro tàn.
Cái gì gọi là lật thuyền trong mương.
Nam tử mũi ưng lúc này chính là một cái minh chứng tốt nhất.
Mặc dù hai chân của nam tử mũi ưng vẫn có thể di chuyển, vẫn có thể há miệng để cắn, nhưng hắn không dám, hai cái nắm đấm vừa rồi chính là ví dụ tốt nhất, hắn còn dám làm tiếp sao?
Nếu như thời gian có thể quay ngược lại, nam tử mũi ưng tuyệt đối sẽ không chọc vào quái vật này.
Sống bao nhiêu năm qua, nam tử mũi ưng có nghe nói một loại lửa có thể thiêu rụi nguyên lực.
Thế nhưng hắn vẫn chưa từng nghe nói nguyên lực còn có thể bị người khác hấp thu.
Nam tử mũi ưng cảm thấy nguyên lực trong cơ thể càng ngày càng ít, đến khi nguyên lực của hắn bị hút cạn thì tính mạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446778/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.