Toàn lực bạo!
Lại bạo!
Tiếp tục bạo!
Bạo bạo bạo bạo bạo….
Trong động Cương Phong, Sở Nam giống như một hung thú vậy, liên tiếp sử dụng Toàn lực bạo mà không hề cố kỵ bản thân có thể chịu được sự cắn trả của Toàn lực bạo hay không.
Hắn chỉ biết rằng không thể để nam tử mũi ưng ra tay được, bằng không thì tình huống của hắn sẽ cực kỳ không ổn.
Cho nên Sở Nam mới không ngừng thi triển Toàn lực bạo.
Một quyền vừa dứt thì lại đến một quyền khác.
Cánh tay của Sở Nam đã bành trướng đến mức dọa người, khiến người ta có cảm giác như tùy thời sẽ nổ tung vậy.
Dù vậy nhưng Sở Nam vẫn điên cuồng áp súc lực lượng.
Đồng thời, cánh tay còn lại vẫn điên cuồng hấp thu nguyên lực.
Sở Nam phải trả cái giá đắt như vậy hiển nhiên vẫn thu được hiệu quả.
Nam tử mũi ưng, bình thường đều đem lực chú ý tập trung nghiên cứu về phương diện nguyên lực và vũ kỹ, thân thể như vậy là đủ rồi, nguyên nhân chủ yếu đó là vì tu vi càng tăng trưởng thì cường độ thân thể cũng sẽ tăng theo.
Có võ quyết lợi hại, vũ kỹ cường hãn thì có thể phát động công kích từ xa, công kích hiệu quả thì còn lợi hại hơn, nếu đã như vậy thì liệu còn có người nào bỏ công sức đi rèn luyện thân thể hay không?
Cũng bởi vì thế cho nên tuyệt đại bộ phận võ giả tại đại lục Thiên Vũ đều không chú trọng đến thân thể, lại càng không chuyên tu lực lượng nhục thể, ngay cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446776/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.