- Hạng nhất tỷ thí, Lâm Vân.
Thanh âm này vừa từ trên đài cao truyền xuống, những người ủng hộ Sở Nam đều trở nên điên cuồng, trong đó, điên cuồng nhất chính là Tử Mộng Nhân, Tử Mộng Nhân ôm chầm lấy Sở Nam, Tử Đông Lai thấy vậy thì khẽ cau mày lại, nhưng cũng không nói gì, chỉ vội vàng gọi tên những người trong Top 3 lên nhận thưởng.
Thần Chiến nhận được một Pháp Khí phòng ngự, thế nhưng trên mặt lại không biểu lộ bất kỳ vui sướng gì.
Lý Hạo nhận được phần thưởng là hạ phẩm Linh Kiếm, lúc đi đến bên cạnh Nhị trưởng lão thì nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, con không thể giành được hạng nhất rồi.
Nhị trưởng lão cười cười động viên:
- Lý Hạo, ngươi đã làm rất tốt rồi, chỉ có điều do Lâm Vân này quá yêu nghiệt, thua bởi hắn cũng bình thường thôi.
- Yêu nghiệt?
Lý Hạo khẽ lẩm bẩm, gật đầu phụ họa:
- Quả thật có chút giống.
- Không phải là giống mà căn bản là vậy, ngay cả Tử Hoàng cũng nói như vậy.
Nhị trưởng lão an ủi đệ tử đắc ý của mình, lại nói thêm:
- Chỉ có điều ngươi hãy ghi nhớ, chỉ cần cố gắng thì ngươi cũng sẽ trở thành yêu nghiệt, so với yêu nghiệt hắn lại càng yêu nghiệt hơn.
- Ừ, con hiểu rồi.
Lý Hạo kiên định đáp.
Sở Nam nhận được Hỗn Nguyên luyện khí lô, liền quay lại đưa cho Tử Mộng Nhân đang vô cùng mừng rỡ ở bên cạnh, nhẹ giọng nói:
- Mộng Nhân, cái này cho ngươi.
- Cho ta?
Tử Mộng Nhân kinh ngạc hỏi:
- Tại sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446765/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.