Chương trước
Chương sau
- Mộng Nhân, ở trong này, gió ở đâu là lợi hại nhất?
Lúc Sở Nam hỏi vấn đề này thì trên mặt lóe lên thần thái tự tin, Tử Mộng Nhân có chút ngây người nhìn tên ngốc, khẽ lắc đầu, trong lòng thầm mắng một câu rồi nói:
- Đương nhiên là tầng sáu rồi!
- Tầng thứ sáu? Tại sao ta chỉ thấy có năm tầng?
Sở Nam nghi hoặc hỏi.
- Tầng thứ sáu chỉ có một động, mà cương phong ở động đó rất mạnh, thậm chí có thể xé rách cả đá. Đồ ngốc, ngươi đừng có nói với ta là ngươi muốn lên tầng sáu nha, đi nào, ta dẫn ngươi đến nơi có cương phong yếu nhất, chúng ta sẽ ở trong đó chừng ba tháng. Trong động Cương Phong này, ở mỗi một tầng, cương phong ở chính giữa là lợi hại nhất….
Sở Nam cũng muốn thử uy lực của cương phong một chút, liền tùy ý để Tử Mộng Nhân dẫn đến một cái hang ở tầng thứ nhất, vừa mới bước vào, Tử Mộng Nhân liền lấy ra pháp bảo, ngăn cản cương phong lại, bảo hộ da thịt trắng như tuyết của nàng.
Mà Sở Nam thì lại tùy ý để cương phong thổi lên người, cương phong này thổi vào giống như đao cắt, đáng tiếc đối với Sở Nam mà nói thì chưa đủ độ sắc bén, Sở Nam chỉ dựa vào lực lượng cơ thể đã có thể chịu được thống khổ của cương phong.
- Đồ ngốc, nhanh lấy pháp bảo kia của ngươi ra đi, những thứ cương phong này sẽ không thể gây thương tổn đến ngươi được.
Tử Mộng Nhân quan tâm nói, vừa quay qua nhìn Sở Nam liền thấy hắn đứng một chỗ, tùy ý để cương phong vây quanh người.
- Đồ ngốc, ngươi….
Tử Mộng Nhân lại lần nữa kinh ngạc, Sở Nam liền mở miệng hỏi:
- Mộng Nhân, những cương phong này hình thành như thế nào?
- Ta cũng không rõ lắm, cương phong này là do tự nhiên tạo thành.
Sở Nam khẽ nhắm mắt cảm thụ một chút, rồi nói với Tử Mộng Nhân:
- Mộng Nhân, ta đến tầng hai thử xem.
- Tầng hai? Đồ ngốc, ngươi bị ngớ ngẩn à?
- Không phải, để ta nói cho ngươi biết một bí mật.
Sở Nam vừa nói xong thì Tử Mộng Nhân liền tiến lại, trên mặt tràn đầy vẻ tò mò, Sở Nam cũng thấp giọng nói:
- Công pháp mà ta tu luyện chính là tu luyện tại những nơi gian nan khổ cực nhất, điều kiện càng gian khổ thì ta lại tu luyện càng nhanh.
- Thật sao?
- Đương nhiên là thật, hơn nữa, nói không chừng còn có thể giác ngộ.
Trên mặt Tử Mộng Nhân có chút vẻ khó coi, nàng tất nhiên là hi vọng Sở Nam ở đây với nàng, thế nhưng nàng cũng muốn Sở Nam giác ngộ. Sau vài phen đấu tranh tư tưởng kịch liệt, Tử Mộng Nhân mới nói:
- Đồ ngốc, vậy ngươi lên tầng hai đi, hãy nhớ, nếu không chịu nổi thì nhanh xuống nha.
- Ừ, vậy ngươi nên….
- Được rồi, đừng lo cho ta, ta thuận tiện nghiên cứu thanh kiếm mà Tam gia gia luyện chế cho ta một chút.
Tử Mộng Nhân ra vẻ tự nhiên thoải mái, Sở Nam nghe vậy liền đi về phía tầng thứ hai, đợi đến khi thân ảnh của Sở Nam rời xa, Tử Mộng Nhân mới thầm mắng một câu:
- Đồ ngốc.
Sở Nam đi vào tầng thứ hai, tìm một cái động ở giữa nhất, cương phong tại tầng thứ hai này quả nhiên sắc bén hơn không ít, đã có thể xé rách làn da của Sở Nam, lưu lại trên người hắn vết máu, thế nhưng loại sắc bén này vẫn không đạt đếu yêu cầu của Sở Nam.
Vô cùng kiên quyết, Sở Nam lại quay đầu đi về phía tầng ba.
Lúc này, có một đôi mắt vẫn chăm chú nhìn vào hắn, lúc thấy hắn đi về phía tầng thứ hai thì ánh mắt đục ngầu mới thoáng lên một cái rồi ngay lập tức khôi phục lại bình tĩnh, đợi đến khi Sở Nam đến tầng thứ ba thì ánh mắt kia lập tức tập trung lên thân ảnh của Sở Nam.
Tại tầng ba, Sở Nam vừa đi vào thì cương phong đã bao phủ lấy hắn, cương phong không chỉ càn quét bừa bãi bên ngoài thân thể hắn, mà còn theo đường miệng, mắt, mũi, lỗ tai, thậm chí là theo lỗ chân lông chui vào trong cơ thể hắn, cương phong vừa vào trong người lập tức khiến mỗi bước đi của Sở Nam trở nên vô cùng khó khăn.
- Cương phong thật lợi hại.
Sở Nam trong miệng khen ngợi một câu, chợt nở nụ cười, cũng không thôi động nguyên lực chống đỡ, lê từng bước chân đi về phía một cửa động, đem trọng kiếm cắm ở phía sau lưng, chịu đựng đau nhức kịch liệt mà tu luyện.
- Kẻ này thật là kiên nghị!
Trong chỗ tối, ánh mắt đang chăm chú theo dõi không nhịn được khen một câu.
o0o
Thần Khí Phái là một nơi mà linh khí đặc biệt sung túc, Lăng Tiêu đang khoanh chân ngồi, thế nhưng lại không tĩnh thần tu luyện, trái lại lẩm bẩm nói:
- Tên đáng chết kia đã đến động Cương Phong, chịu đựng cương phong trong ba tháng, nhất định sẽ sức cùng lực kiệt, không thể tu luyện. Mà ta thì lại có Võ Tướng Đan, còn có Thanh Minh kiếm nữa, trận tỷ thí nửa năm sau ta thắng chắc rồi, ta nhất định phải giẫm lên thi thể của hắn, đứng tại nơi cao nhất!
Lăng Tiêu tràn đầy tự tin, nào biết rằng đối với Sở Nam thì nơi mà hắn chịu hình lại chính là một nơi tu luyện vô cùng tốt.
o0o
Tu luyện không kể ngày tháng, một tháng sau, Sở Nam mở mắt ra, y phục trên người đã sớm bị xé rách nát bấy, trên người cũng chằng chịt vết thương, không tìm thấy một nơi lành lặn nào.
Thế nhưng Sở Nam lại nở nụ cười, bởi vì trong một tháng thống khổ này, hắn đã thu hoạch được cực lớn, mặc dù vết thương chằng chịt, thế nhưng không còn giống như lúc Sở Nam vừa mới tiến vào, cương phong vừa cắt ra máu tươi thì vết sẹo cũng qua ma luyện mà biến thành vết thương, kết thành sẹo, tin rằng đợi đến khi vết sẹo chìm xuống thì làn da của Sở Nam chắc chắn sẽ trở nên đổi mới.
Lúc này, cương phong ở trên tầng ba đối với Sở Nam mà nói chỉ giống như gió xuân thổi vào mặt vậy, Sở Nam lập tức đứng dậy đi về phía tầng thứ tư.
- Ồ?
Chủ nhân của cặp mắt ở trong bóng tối kinh ngạc ồ lên một tiếng, khẽ lẩm bẩm:
- Tiểu tử này tu luyện ở đây sao? Lợi dụng cương phong để tu luyện, thân thể thật mạnh mẽ, đúng là một tiểu tử thú vị, cương phong ở tầng thứ tư đã tương đương với công kích Kim nguyên lực của trung cấp Võ Tướng rồi, hắn có thể kiên trì được không đây?
Động Cương Phong, tại ở giữa tầng thứ tư, cương phong ở đây so với tầng ba mặc dù chỉ chênh lệch một tầng, nhưng uy lực thì lại lớn hơn gấp mười lần, mới vừa đi vào động, vết sẹo dày đặc trong nháy mắt lại vỡ ra, hơn nữa còn phá da phá thịt, để lộ cả xương cốt.
Sở Nam không dám xem thường, muốn kích phát Thổ nguyên lực để phòng ngự, thế nhưng nguyên lực trước kia vốn nghe lời lại lần nữa không chịu theo sự điều khiển của hắn, Sở Nam quả thực bất đắc dĩ, trong lòng thầm nghĩ nếu ngày đó khi bị hỏa diễm bạch sắc vây quanh, nguyên lực trong cơ thể lại không chịu sự điều khiển của mình thì hẳn bản thân đã bị chết oan uổng rồi.
Mặc dù nguyên lực không nghe theo sự điều khiển, thế nhưng Sở Nam cũng không chịu từ bỏ, liền rút ra trọng kiếm, dùng trọng kiếm ngăn cản cương phong. Sở Nam vẫn còn chưa thích ứng được với trọng kiếm 2000 cân, không thể vung vẩy tự nhiên được, mà cương phong thì nơi nào cũng có, Sở Nam chỉ có thể ngăn trở tại những bộ vị trọng yếu nhất, trọng kiếm này sau khi luyện chế ngoài ý muốn cũng giống như chủ nhân hắn vậy, là một quái vật, cương phong sắc bén như vậy lại không thể lưu lại trên trọng kiếm một chút dấu vết nào.
Cứ như vậy, Sở Nam bắt đầu tiến hành so đấu với cương phong không hề biết mệt mỏi, chịu đựng sự thống khổ mà người thường khó có thể tưởng tượng được. Thế nhưng Sở Nam cũng càng lúc càng thêm thích ứng và thuần thục đối với việc nắm giữ trọng kiếm. Sau ba ngày, Sở Nam lại bước về phía trước một bước.
Mặc dù chỉ là một bước, thế nhưng lại vô cùng gian khổ đối với Sở Nam.
- Còn lại hai tháng nữa, ta nhất định phải đến được cửa động.
Sở Nam lập tức đặt ra mục tiêu cho chính bản thân mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.