- Mặc dù ta chỉ là trung cấp Võ Sư, nhưng cũng đủ khiến ngươi ăn không tiêu rồi!
Tư Đồ Dật Tiêu tuyệt nhiên không sợ, Thạch Vân phi đánh giá Tư Đồ Dật Tiêu từ trên xuống dưới một phen, lại nói:
- Bớt dài dòng đi, nể mặt chúng ta đều phụ thuộc vào Kim Quyền Bang, nhanh cút đi!
Tư Đồ Dật Tiêu quát một tiếng:
- Thạch Vân Phi, ta cũng nể mặt ngươi là minh hữu, đừng có chọc giận Nghịch Thiên Bang!
Thạch Vân Phi nghe xong bật cười ha hả, châm chọc nói:
- Nghịch Thiên Bang là cái rắm chó gì? Còn ở đây om sòm thì đừng trách lão tử bắt luôn muội muội của ngươi qua đây.
- Ngươi dám!
Tư Đồ Dật Tiêu đã thật sự nổi giận rồi, không hề kiêng kỵ nữa, quát:
- Dám đụng vào một sợi tóc của muội muội ta thì ta sẽ giết ngươi!
- Ôi da, ngươi dọa ta à?
Thạch Vân Phi vung tay lên, hơn mười người sau lưng vây đám người Tư Đồ Dật Tiêu lại, cười lạnh nói:
- Tư Đồ Dật Tiêu, đây là do ngươi tự chuốc lấy, đừng có trách ta!
Tư Đồ Dật Tiêu cười lạnh, lại nói:
- Thạch Vân Phi, có biết Mãnh Hổ Bang không?
- Biết thì sao, mà không biết thì sao?
- Biết Lực Bang không?
- Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?
Thạch Vân Phi rất bình thản hỏi.
Tư Đồ Dật Tiêu liên tiếp đem tên năm bang phái đọc ra một lượt, trực giác Thạch Vân Phi mách bảo có gì đó không đúng, đang muốn quát hai chữ “động thủ” thì lại nghe Tư Đồ Dật Tiêu lạnh nhạt nói:
:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446710/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.