Bên ngoài Thiết Khí phường đã sớm biến thành thế giới của nước và lửa.
Hỏa diễm hắc sắc trên không trung phiêu đãng lượn lờ, sau đó nổ tung, bộc phát ra một làn sóng nhiệt cực lớn, sau đó âm thanh Phong lão đầu vang lên:
- Hắc Tâm Diêm Vương, Huyền Âm chi thủy của ngươi không bằng Tịch Diệt chi hỏa của ta đâu, nhận thua đi!
- Vậy sao?
Hắc Tâm Diêm Vương hừ lạnh một tiếng, lẩm bẩm:
- Lạc Thủy Tam Thiên Xích.
Âm thanh vừa dứt thì tại khoảng không bên trên Phong lão đầu xuất hiện một cái thác nước, cứ như vậy đổ ầm xuống Phong lão đầu.
Phong lão đầu không tránh không né, trực tiếp phóng ra một đoàn hỏa diễm vào trong Huyền Âm chi thủy đang đổ xuống, nơi nào Tịch Diệt chi hỏa hắc sắc đi qua thì nơi đó đều trở thành một màn sương mù.
Sắc mặt Hắc Tâm Diêm Vương không hề thay đổi, lạnh lùng thốt ra hai chữ:
- Ngưng kiếm!
Chỉ trong chốc lát, nước đổ xuống liền ngưng kết thành băng kiếm, hướng về phía Phong lão đầu rơi thẳng xuống.
- Hắc Tâm Diêm Vương quả nhiên có chút thủ đoạn, không ngờ có thể ngưng nước thành băng….
Phong lão đầu tán thán, thân thể né tránh, giao thủ của hai người càng lúc càng mạnh hơn.
Khu vực nơi này một bên thì cực nóng, một bên thì cực lạnh, người tại trấn Tự Do đã sớm tránh xa, không ít người nghi hoặc nói:
- Hai người bọn họ tại sao lại đánh nhau như vậy?
Thế nhưng, lúc lửa nước giao tranh thì lại có một người đang khoanh chân ngồi.
Người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1446684/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.