Sau đó Thiên Vũ nói với A Hạo dạo này tâm trạng hắn không tốt, tình tính bản thân vốn cũng chẳng tốt, thỉnh thoảng vô cớ cáu giận với người bên cạnh đã thành quen rồi.
A Hạo bảo tôi biết, chờ đến lúc hết bận chúng ta đi giải sầu.
Thiên Vũ nhìn gã một lúc rồi bảo cậu không cần chiều tôi thế, tôi chẳng tốt như cậu tưởng đâu.
A Hạo cười cười, không lên tiếng. Thiên Vũ bảo, A Hạo à, cậu có biết trước đây tôi là dạng gì không, bản tính con người rất khó thay đổi. Con người tôi cảm giác đến nhanh mà đi cũng nhanh, ngày nào đó nói không có là sẽ không có nữa. Ngay cả bản thân tôi cũng không kiểm soát được.
A Hạo nghe nhưng vẫn không lên tiếng.
Thiên Vũ bảo, tôi kể chuyện này là muốn nói với cậu hai chúng ta có thể hòa hợp một thời gian đã không dễ rồi, cũng không nuối tiếc gì. Sau này dù còn ở bên nhau hay không thì nhớ đến cũng đừng khó chịu.
A Hạo nghe xong thì chỉ đáp lại hắn một câu: “Giờ anh nói thế cũng muộn rồi.”
Gã nói tôi biết gần đây anh chịu áp lực rất lớn. Chuyện Tiêu Nam còn có tôi ở đây, anh đừng lo lắng gì cả. Tâm trạng không tốt thì cứ bộc lộ ra, nhưng đừng dày vò bản thân, hút ít thuốc thôi.
Thiên Vũ nhìn ánh mắt A Hạo, gật đầu.
A Hạo mỉm cười, mệt mỏi cầm tay Thiên Vũ vào lòng bàn tay mình.
“Hai ngày nay tôi không ngủ rồi, tôi ngủ trước đã.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nam/2484193/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.