Thiên Vũ hỏi Tiêu Nam chuyện này là thế nào. Tiêu Nam nhìn Thiên Vũ, nói là y đã bảo Lục Thành đưa A Hạo đến bệnh viện kiểm tra.
Tiêu Nam rút một điếu thuốc, nói chậm như rùa, cậu có biết thằng nhóc này đã cân nhắc để đấu với tôi bao nhiêu lần không? Đầu tiên câu ta đánh cược tâm lý với tôi, đánh cược xem tôi có dám mạo hiểm không; tiếp theo, muốn đến bệnh viện kiểm tra thì phải chờ đến sáng, tuy cậu ta không thể thoát thân nhưng cũng thắng được mấy tiếng; cuối cùng, cậu ta biết rõ nếu hôm sau bị tôi vạch trần thì có kết cục gì mà vẫn tỉnh bơ đánh cược với tôi một lúc, ha ha …
Tiêu Nam nheo mắt, chậm rãi phun ra một ngụm khói.
“Đầu tiên, người này rất can đảm; thứ hai, cậu ta còn rất thông minh. Biết thời gian chính là cơ hội, có thời gian không có nghĩa là có cơ hội, thế nhưng không có thời gian thì nhất định không có cơ hội.”
Thiên Vũ nói, anh cho cậu ta làm phó quản lý là vì nghi ngờ cậu ta à?
Tiêu Nam nheo mắt lại.
“Một trai nhảy lại có thể có đầu óc như vậy. Cậu nghĩ cậu ta dám đánh cược lớn như thế chỉ để tôi không chơi cậu ta thôi chắc? Nói cho cậu biết, người ta đang đánh cược đấy. Cậu ta đang đánh cược xem tôi có dám để cậu ta ở lại không, nên phải dùng cậu ta. Cậu ta thu hút sự chú ý của tôi. Đánh cược thắng có thể ở bên cạnh tôi, thua thì có tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nam/2484091/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.