A Hạo cầm bát cháo, từng thìa từng thìa đưa lên miệng Thiên Vũ.
Không mặn không nhạt, không nguội không nóng, rất đúng lúc. Thiên Vũ đánh giá hương vị cháo trong miệng. Cháo ấm dễ dàng ngấm vào dạ dày cả đêm không có đồ ăn gì trôi vào, thấm vào rất nhanh, dạ dày bắt đầu ấm lên.
“Sao anh nhìn tôi như thế?”
A Hạo kì quái nhìn Thiên Vũ, lấy khăn mặt lau mép cho hắn.
“… Tôi thấy cậu rất có mùi vị con gái.” Thiên Vũ nghiêm túc nói.
A Hạo không nói gì, cũng không biểu cảm gì, chỉ cúi đầu múc một thìa cháo đưa qua.
Thiên Vũ há miệng xong thì bị nghẹn, suýt nữa phun hết ra.
“Cậu muốn tôi chết à?” Cuống quýt nuốt thìa cháo nóng đầy ụ xuống, Thiên Vũ liên tục ho.
“Không phải anh muốn mùi vị con gái à?” A Hạo ung dung cười với hắn!
………
Lý Thiên Vũ nghĩ thằng nhóc A Hạo này đúng là giả yếu để lừa người!
Thiên Vũ ăn cháo, lại có thuốc A Hạo đem đến nên nhanh chóng thiếp đi, ngủ mê man. Đến khi hắn mở mắt lần nữa thì trời bên ngoài đã tối. Hắn không ngờ mình ngủ lâu thế, quay đầu nhìn căn phòng tối om thì nghĩ A Hạo đã đi rồi. Thiên Vũ ngồi dậy, phòng im ắng, đột nhiên hắn cảm thấy hơi trống rỗng.
Cửa không đóng chặt, chỉ khép hờ, từ khe hở có chút ánh sáng từ phòng khách chiếu sang. Trong phòng khách láng máng có tiếng TV.
Thiên Vũ thấy ánh sáng này thì khàn giọng gọi.
“A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nam/2484064/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.