🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
- Tiểu thư lại đang suy nghĩ gì thế?
Một tỳ nữ đứng bên cạnh Thánh Nữ thấy nàng vẫn yên lặng trong suốt một hai canh giờ, không khỏi mở miệng hỏi.
- Không có gì.
Thánh Nữ chậm rãi lắc đầu, nhíu mày lộ vẻ âu sầu.
- Tiểu thư đang nghĩ đến chuyện có thể tìm được Thánh Chủ một cách thuận lợi hay không ư?
Bối Nhi khẽ mỉm cười.
- Ta không nghĩ đến chuyện tìm Thánh Chủ!
Thánh Nữ nhẹ nhàng thở dài.
- Nhưng đây là trách nhiệm của tiểu thư mà.
Sắc mặt của Bối Nhi cũng buồn rầu không kém.
- Ta biết, không phải ta đang đi tìm sao? Nhưng hắn không xuất hiện, ta còn cách nào khác?
- Tốt nhất là cả đời cũng đừng xuất hiện, chuyện nhỏ như vậy tiểu thư đừng nên buồn.
- Suỵt!
Thánh Nữ vội vàng giơ một ngón tay đặt lên miệng, lặng lẽ quan sát bên ngoài, thấp giọng nói:
- Những lời này chỉ nên nói cho ta nghe thôi, đừng nói ra ngoài, nếu để bọn Tiền thúc nghe được thì không hay đâu.
- Muội biết rồi.
Bối Nhi lè lưỡi.
- Tuy nhiên tiểu thư cũng không cần phải buồn, Cửu Thiên Thánh Địa của chúng ta có bốn vị Thánh Nữ, ngoài tiểu thư ra, ba người khác cũng đang tìm kiếm, nói không chừng bọn họ có thể tìm được đó.
- Ai tìm được cũng tốt.
Thánh Nữ thở nhẹ, đứng dậy, nói:
- Ngồi nhiều mệt mỏi, đi ra ngoài một chút đi.
- Vâng.
Bối Nhi vội vàng gật đầu.
Đi ra ngoài khoang thuyền, đứng trên boong thuyền ngắm cảnh một lát, tâm tình của Thánh Nữ trở nên tốt hơn nhiều, chợt nhớ tới Dương Khai, vội vàng hỏi thăm một đệ tử trên thuyền về hắn.
Biết rằng Dương Khai trong khoảng thời gian này vẫn luôn ở trong khoang thuyền bên dưới, không ra ngoài, Thánh Nữ không khỏi nhíu mày.
Vì cơ thể đặc biệt từ nhỏ, nàng cơ bản có thể đọc được suy nghĩ thực sự của người khác. Khi nhìn thấy Dương Khai, tuy biết rằng đối phương không có địch ý và ác ý, nhưng nàng cảm thấy người này có chút kỳ quái, dường như có một sắc thái thần bí bao phủ trên người hắn, khiến Thánh Nữ không nhìn ra lai lịch của hắn.
Biết hắn vẫn an toàn, Thánh Nữ cũng không có ý định đến tìm hắn nói chuyện, sau khi nghỉ ngơi một lúc, liền quay trở về trong khoang thuyền.
Ngày lại ngày trôi qua, con thuyền lớn đi trên mặt biển đã được khoảng một tháng. Đang ngồi ở khoang thuyền dưới, Dương Khai bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương khiến hắn nhung nhớ.
Đó là mùi hương của đất liền.
Vội vàng nhìn ra ngoài cửa sổ, quả nhiên nhìn thấy phía xa xa đường chân trời, có một vài hòn đảo nhỏ sắp xếp lộn xộn.
Tinh thần chấn động, Dương Khai đứng dậy.
Thời gian này luôn ngồi trong khoang thuyền khiến hắn chết nghẹn, hiện giờ đã nhìn thấy đất liền, cuối cùng đã có thể thoát khỏi cái không gian chật hẹp này, tâm trạng lập tức trở nên vui vẻ.
Nửa ngày sau, con thuyền dừng lại bên cạnh một hòn đảo nhỏ, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, không lâu sau, nam nhân vạm vỡ tên gọi Thành Phi đẩy cửa bước vào, quát:
- Tiểu tử, đến nơi rồi, mau ra đi!
Dương Khai khẽ gật đầu, theo y ra ngoài.
Trên boong thuyền, các đệ tử của Cửu Thiên Thánh Địa đang đứng xếp hàng, bên bờ biển, còn có một đám võ giả bản địa đang đứng cung kính đón chào, tất cả đều có dáng vẻ chân thành, không ngừng tươi cười.
Dương Khai thấy Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ trên boong thuyền, ngẫm nghĩ một chút, rồi cất bước tiến về phía nàng.
Hành động này của hắn khiến không ít võ giả chú ý, Tiền Thúc lại khởi động chân nguyên, ánh mắt chăm chú nhìn Dương Khai.
Dường như chỉ cần Dương Khai có hành động gì không hay, ngay lập tức sẽ giết chết không nương tay.
Dương Khai coi như không nhận ra, lững thững đi đến chỗ cách Thánh Nữ không xa, ôm quyền nói:
- Đa tạ cô nương đã giúp đỡ lần này, tại hạ xin ghi tạc trong lòng. Chúc cô nương mãi mãi trẻ trung, khỏe mạnh trường thọ!
Thánh Nữ khẽ nhíu mày, bỗng nhiên hé miệng cười, những lời nói này của Dương Khai không giống như những người khác, khiến cho nàng có chút không ngờ, khẽ gật đầu nói:
- Khách khí rồi, sau này hãy chú ý một chút, đừng lưu lạc trên biển nữa.
- Đa tạ cô nương quan tâm, xin cáo từ!
Nói xong, Dương Khai liền xuống thuyền, nhanh chóng rời đi.
- Mồm mép lắm!
Tiền Thúc dường như rất không ưa Dương Khai, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
- Thật ra ta cảm thấy hắn rất chân thành!
Thánh Nữ nhìn theo bóng lưng của Dương Khai đang dần biến mất, hé miệng cười.
Dưới thuyền, không ít võ giả, bất kể già trẻ, đều bị nụ cười này thu hút, không còn suy nghĩ được gì, nhất thời nhìn đến ngây cả người. Mãi cho đến lúc Tiền Thúc hừ một tiếng nặng nề, mọi người mới tỉnh táo lại, không khỏi có chút xấu hổ.
Dương Khai xuống thuyền, lững thững đi lại trên đảo.
Trên hòn đảo nhỏ này cũng có không ít võ giả lui tới, tuy nhiên linh khí trên đảo không nhiều, không giống như hòn đảo của Thủy Thần Điện, vô cùng náo nhiệt.
Hơn nữa, hòn đảo nhỏ này dường như cũng không có nhiều cao thủ, vừa rồi trong số những cao thủ đến tiếp đón Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ, người lợi hại nhất mới chỉ là Siêu Phàm cảnh tầng hai, lại còn là một lão già tóc bạc trắng đã gần đất xa trời.
Xem ra, xung quanh hòn đảo nhỏ này cũng không có gì đặc biệt, hẳn là chỗ của một tiểu thế lực, căn bản không thể so sánh với Thủy Thần Điện.
Nơi này có thể nhìn thấy cảnh người đến người đi, còn ở Thủy Thần Điện, người ngoài không thể vào, nhưng ở đây, dường như có rất nhiều người ngoài.
Ở trên đảo quan sát một hồi, Dương Khai mới lững thững đi vào một khách điếm nhỏ, chọn chỗ gần cửa sổ, gọi tiểu nhị chọn chút đồ ăn.
Tiểu nhị dạ một tiếng, một lát sau liền bưng lên rất nhiều đồ ăn ngon, khi đang chuẩn bị rời đi thì lại bị Dương Khai giữ lại.
- Khách quan còn muốn dặn dò điều gì?
Tiểu nhị nở nụ cười hỏi.
Dương Khai không nói gì, lấy ra hai khối tinh thạch đặt lên bàn.
Tiểu nhị hai mắt tỏa sáng, lập tức bắt đầu nịnh nọt, lắp bắp nói:
- Khách quan, chỗ thức ăn này không đến hai khối tinh thạch đâu.
- Ta hỏi ngươi chút chuyện, nếu câu trả lời của ngươi khiến ta hài lòng thì chỗ tinh thạch này sẽ là của ngươi!
- Khách quan có gì cần xin cứ hỏi, tiểu nhân nếu biết nhất định sẽ nói hết!
Dương Khai hài lòng gật đầu, trầm ngâm một lát mới nói:
- Nơi này là chỗ nào?
Tiểu nhị ngạc nhiên liếc nhìn Dương Khai một cái, cười nói:
- Khách quan không biết đây là đâu ư? Vậy ngài đến đây bằng cách nào …?
Nói chưa dứt lời, thấy ánh mắt Dương Khai không hài lòng, vội vàng dừng lại, giải thích:
- Nơi này là Thanh Hải đảo.
- Vậy ở đây có thế lực nào đại diện?
- Nơi này ư, có Trình gia, Vương gia, Hải gia…
Tiểu nhị thuộc như lòng bàn tay, kể rõ từng thế lực.
Nghe gã giải thích một hồi, Dương Khai mới hiểu được, khu vực xung quanh hòn đảo này thuộc về một thế lực tên là Thất Gia liên minh.
Quanh đây ước chừng có khoảng hai ba mươi hòn đảo nhỏ, tổng cộng có bảy thế gia chiếm giữ. Những thế gia này thực lực tương đương, cũng không quá hùng mạnh, cao thủ trong gia tộc cũng giống như những gì Dương Khai đã thấy, người lợi hại nhất mới chỉ Siêu Phàm cảnh tầng hai, hơn nữa số lượng Siêu Phàm cảnh cũng không nhiều lắm, mỗi nhà dường như cũng chỉ có bốn năm người mà thôi.
Hỏi thăm một chút về khoảng cách đến Thủy Thần Điện, câu trả lời của điếm tiểu nhị khiến Dương Khai nghẹn họng nhìn trân trối.
Dường như mình đã theo thuyền của Cửu Thiên Thánh Địa đi sai hướng, đã cách Thủy Thần Điện mấy vạn dặm đường rồi.
Biết được điều này, Dương Khai cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra mình không có cách nào quay lại Thủy Thần Điện gặp Thủy Linh nói lời cảm tạ, chỉ mong rằng sau này có cơ hội gặp lại lần nữa.
Mà khoảng cách từ hòn đảo này đến đại lục gần nhất cũng phải đi thuyền với tốc độ nhanh nhất trong cả tháng trời mới có thể đến nơi!
- Vậy ở đây có Đan Sư hiệp hội không?
Dương Khai nhíu mày hỏi.
Điếm tiểu nhị lắc đầu.
Đúng là nơi thâm sơn cùng cốc! Dương Khai thầm oán một câu, ngay cả Đan Sư Tổng hội cũng không mở phân hội ở đây, đương nhiên nơi này thật sự quá hoang vắng.
- Tiểu ca là Luyện Đan Sư?
Điếm tiểu nhị là một kẻ thông minh, từ câu hỏi của Dương Khai đã nhạy bén nhận ra điều này.
- Thế thì sao?
Dương Khai nhìn gã.
- Thất Gia liên minh đang ra sức chiêu mộ Luyện Đan Sư, đãi ngộ hạng nhất. Tiểu ca nếu muốn kiếm ít tiền thì thử đến tham gia xem sao.
Dương Khai khẽ bĩu môi, hắn đương nhiên không có hứng thú với chuyện này.
Đãi ngộ gì đó, hắn không quan tâm, hiện giờ hắn chỉ muốn nâng cấp thuật luyện đan của mình. Tuy nhiên nhìn thế lực của Thất Gia liên minh, hiển nhiên là không có thứ dược liệu nào để hắn có thể luyện chế.
- Đúng rồi, những người khách bên cạnh đanh nói cái gì vậy? Tại sao ta thấy bọn họ đều ăn mặc gọn gang, dáng vẻ phong lưu phóng khoáng như vậy?
Dương Khai lại hỏi một câu.
Từ lúc đến đảo hắn đã nhận ra điều này, cứ là người trẻ tuổi thì trang phục lại rất đẹp đẽ, chẳng những chú ý đến trang phục, mà khi nói chuyện cũng nghiền ngẫm từng chữ một, làm việc gì cũng tỏ vẻ hào hoa phong nhã, dường như ai cũng được giáo dưỡng vô cùng tốt vậy.
Chẳng những người trẻ tuổi, thậm chí có cả những người trung niên cũng như vậy, từng giây từng phút đều chú ý đến dáng vẻ của mình, dường như có một đôi mắt vô hình đang quan sát biểu hiện của bọn họ.
Điều này khiến cho Dương Khai cảm thấy rất khó hiểu, không rõ là do phong tục nơi đây hay là có nguyên nhân gì khác.
- Tiểu ca không biết sao?
Nghe Dương Khai hỏi như vậy, tiểu nhị bỗng nhiên lộ ra nụ cười ti tiện, vẻ mặt cũng trở nên ám muội.
- Ta không biết gì?
Dương Khai liếc nhìn gã, không chút khách khí lại lấy ra hai khối tinh thạch đặt trên bàn, để tên tiểu nhị này không tiếp tục nói nhảm nữa.
Điếm tiểu nhị tay chân lanh lẹ, liền đưa tay nắm lấy tinh thạch, nói lời cảm tạ một hồi, quả nhiên không dài dòng nữa, quan sát bốn phía, nói thầm vào tai Dương Khai:
- Cửu Thiên Thánh Địa Thánh Nữ hôm nay đến đây, bọn họ đều đang cố gắng tự thể hiện mình.
Dương Khai nhíu mày:
- Thánh Nữ đến đây thì có liên quan gì đến bọn họ?
- Đương nhiên là có liên quan!
Điếm tiểu nhị thấy Dương Khai dường như không biết chuyện gì, không khỏi hơi giật mình, cẩn thận giải thích:
- Thánh Nữ đi tuần là để tìm kiếm Thánh Chủ kế nhiệm của Cửu Thiên Thánh Địa! Nếu có thể được Thánh Nữ điện hạ lựa chọn, đó chính là cá chép vượt Long Môn, bay lên trời thành phượng hoàng!
- Dựa vào bọn họ sao?
Dương Khai quét mắt nhìn bốn phía, nhìn những kẻ đang làm bộ làm tịch, dáng vẻ đắn đo, khiến hắn buồn nôn, khinh miệt cười nói:
- Thánh Nữ kia trừ phi là người mù mới có thể chọn bọn họ!
- Suỵt…!
Điếm tiểu nhị biến sắc, cảnh giác bốn phía, thấp giọng nói:
- Khách quan không thể nói ra những lời này, sẽ khiến nhiều người tức giận đó. Hơn nữa, Thánh Nữ điện hạ sẽ chọn ai, chúng ta cũng không thể biết được. Mỗi lần Thánh Nữ đi tuần đều gây ra sóng gió như vậy, nửa năm trước, Cửu Thiên Thánh Địa truyền ra tin tức Thánh Nữ đi tuần khiến thiên hạ chấn động, rất nhiều nam nhân trẻ trung tuấn kiệt đều đến đây âm thầm chuẩn bị. Hải Thanh đảo của chúng tôi từ nửa tháng trước đã trở nên náo nhiệt rồi, tất cả mọi người đều đang chờ Thánh Nữ giá lâm, so với trước kia, nơi này sao có thể náo nhiệt như vậy được chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.