🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc Dương Khai và hai vị huyết thị nói chuyện, một chỗ khác trong sương phòng, Thu Ức Mộng và Lạc Tiểu Mạn vừa mới tắm xong xong chưa kịp nghỉ ngơi, thị nữ Lã gia liền tới bẩm:
- Thu tiểu thư, gia chủ bảo tại hạ hỏi một tiếng, tiểu thư hiện giờ có tiện nói chuyện không?
Thu Ức Mộng buông máitóc ướt sũng, ánh mắt sáng lên, nháy mắt hiểu rõ ý đồ của Lã Lương, hơi nhíu mày, nói:
- Mời gia chủ ngươi vào đi.
- Vâng!
Thị nữ cung kính thối lui, không lâu sau, Lã Lương liền đi đến.
Lã Lương ha hả cười:
- Đại tiểu thư, Lã gia không thể so với Thu gia, địa giản vật hiếm, có chỗ tiếp đón không được chu đáo, xin hãy tha lỗi.
Mặc dù nói lý ra là gặp lại, Lã Lương cũng không dám lên mặt gọi đại điệt nữ lần nữa. Xưng hô một hai lần thành quen, nếu quen miệng, khó tránh khỏi người người ta không thoải mái
Lã Lương là người tâm tư kín đáo, cáo già, làm sao phạm phải sai lầm ngu ngốc như thế này?
Thu Ức Mộng khẽ mỉm cười, nói:
- Biểu thúc vội vã tới tìm ta như vậy sợ là muốn tìm hiểu chuyện của Dương Khai?
Thấy nàng đi thẳng vào vấn đề, Lã Lương cũng không bất ngờ quá, không cười nữa, nghiêm nghị nói:
- Đúng là bây giờ thiên hạ loạn lạc, khó bề phân biệt, Lã gia sống trong loạn thế phải làm sao cho yên, xin đại tiểu thư chỉ điểm bến mê!
Nói xong, nghiêm sắc mặt chắp tay, vẻ mặt nghiêm túc
Thu Ức Mộng nhẹ nhàng cười, ngồi xuống bên bàn, thản nhiên nhìn y một cái, hỏi:
- Ngươi có phải đang nghĩ, tại sao ta dẫn hắn đến Lã gia, hành động này phải chăng ám chỉ điều gì?
- Đại tiểu thư trí tuệ hơn người, lão hủ đúng là nghĩ như vậy.
Lã Lương thản nhiên thừa nhận. Lã gia y dựa vào Thu gia mới có cục diện hôm nay, có thể nói Thu gia có ân đức lớn lao với Lã gia
Tại thời điểm mẫn cảm như hiện nay, Thu Ức Mộng mang Dương Khai tới thăm hỏi Lã gia, Lã Lương tự nhiên nghĩ tới điều gì đó
Điều này có phải Thu Ức Mộng xem trọng Dương Khai cho nên muốn hợp tác với Lã gia, khiến Lã gia cũng có cơ hội nhờ vào Dương Khai mà thuận buồm xuôi gió
Đây có phải là một cuộc mua bán không thắng không trả tiền không?
Có phải Thu Ức Mộng biết rõ nội tình và nhân mạch của Dương Khai cho nên mới làm như vậy.
……
Đủ loại suy đoán, có nửa ngày thôi mà trong đầu Lã Lương trăm ngàn suy nghĩ vòng vo không ngừng
Thu Ức Mộng lông mày kẻ đen vừa nhíu, hạ giọng nói:
- Ngươi nghĩ như vậy, cũng không sai. Ta biết ngươi tâm tư lanh lợi, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, lần này dẫn hắn đến, thực sự không phải ám chỉ ngươi cái gì
- Không phải?
Lã Lương không khỏi có chút kinh ngạc.
- Không phải!
Thu Ức Mộng khẽ vuốt cằm. Khuôn mặt xinh đẹp nén giận,
- Ta đến Lã gia, chỉ để mượn hai con Đạp Vân Câu thôi
- Hả...
Lã Lương ngạc nhiên, tự mình nghĩ tới nứt óc, hoá ra Thu Ức Mộng chỉ là bởi vì nguyên nhân này mới đến Lã gia đấy.
Ngượng ngập cười một tiếng:
Đạp Vân Câu có gì đâu, ngày mai ta sai người chuẩn bị thật tốt
-Ừ
Thu Ức Mộng khẽ gật đầu.
Lã Lương há miệng, có chút muốn nói lại thôi. Thu Ức Mộng biết y muốn hỏi cái gì, mở miệng nói:
- Ta không biết hắn nội tình hùng hậu đến cỡ nào, nhưng ta không xem nhẹ hắn. Hắn có thể làm được một vài chuyện vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, cũng thường xuyên khiến người ta thấy mới mẻ, ngạc nhiên thán phục
Sắc mặt Lã Lương không khỏi biến sắc
Đánh giá này của Thu Ức Mộng Cũng thật đủ phân lượng
Tạm không quan tâm đến nội tình và mạng lưới quan hệ của Dương Khai, theo lờ của Thu đại tiểu thư thì không khó suy đoán năng lực của Dương Khai rất mạnh!
Nghĩ đến kĩ càng, Thu Ức Mộng lại nghiến răng nghiến lợi. Khuôn mặt xinh đẹp nén giận, hừ một tiếng:
- Hơn nữa con người hắn, có thù tất báo!
Lã Lương nghe ra trong giọng nói Thu Ức Mộng rét lạnh, không khỏi rụt cổ một cái. Không biết Dương Khai có điều gì đắc tội với nàng hay không, hơn nữa nhìn bộ dạng Thu Ức Mộng dường như chịu không ít thiệt thòi
Lập tức làm ngơ, cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe
- Dường như hắn làm việc, toàn bộ dựa trên sở thích của mình, là người vừa chính vừa tà, rất khó đối phó! Người như thế, nếu ngươi không làm bạn với hắn… ta khuyên ngươi một câu!
Thu Ức Mộng khẽ nở nụ cười.
- Đại tiểu thư xin chỉ thị!
Lã Lương nghiêm nghị.
- Tuyệt đối không nên trở thành kẻ địch của hắn
Lã Lương ngẩn ra, nghiêm nghị nói:
- Ta nhớ kỹ.
- Ừ, vậy thôi.
Thu Ức Mộng khẽ gật đầu, không cần phải nhiều lời nữa.
Biết nàng đang tiễn khách, Lã Lương tự nhiên không tiện lưu lại, khom người thi lễ một cái, chậm rãi thối lui
Còn chưa đi ra khỏi cửa phòng, Thu Ức Mộng lại nói:
- Đúng rồi, nếu người thật sự muốn đánh cuộc trong đoạt đích chi chiến, hiện tại phải nắm bắt ngay, dựa dẫm vào một vị công tử nào đó càng sớm thì sau này ưu đãi càng lớn
Lã Lương đồng ý gật đầu, bỗng nhiên lại nói:
- Đại tiểu thư thì sao? Tiểu thư sẽ đứng về phía nào?
Đoạt đích chi chiến, thất đại gia khác chắc chắn cũng sẽ tham dự, đương nhiên Thu gia không phải ngoại lệ. Mà Thu Ức Mộng thân là người đứng đầu trong lớp trẻ tuổi của Thu gia, nói không chừng lần này sẽ do nàng dẫn đội.
- Ngươi chớ để ý ta, tương lai và vận mệnh Lã gia nằm trên tay ngươi, đứng trong đội ngũ công tử nào, là chính ngươi ra quyết định, ngày sau thành bại, chua ngọt đắng cay cũng là chính ngươi chịu.
Thu Ức Mộng cười nhạt một tiếng.
Lã Lương thoáng có chút thất vọng, y biết Thu Ức Mộng nói những lời này là không muốn vì đưa ra ý kiến gì đó lúc này mà sau này chịu trách nhiệm
Y cũng là không nói thêm lời, chỉ khom người thối lui.
Ngày thứ hai, bình minh.
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên liền nhìn thấy Dương Khai lúc mặt trời mới lên đang chậm rãi tập quyền cước nhìn có vẻ bình thường
Động tác của hắn rất chậm, thần sắc lại cẩn thận tỉ mỉ, chiêu thức đóng mở cẩn thận, nghiêm túc
- Tiểu công tử dậy sớm thật.
Đường Vũ Tiên hé miệng cười.
- Người trẻ tuổi sức sống mười phần, là chuyện tốt.
Đồ phong ha hả cười
- Chỉ có điều tiểu công tử đánh quyền này hình như không có tác dụng gì, đặc biệt thích hợp để người bình thường đánh rèn luyện sức khỏe, đặc biệt thích hợp với người già.
Đường Vũ Tiên nhìn thấy buồn cười, che miệng mỉm cười.
Đồ Phong không khỏi liếc nàng một cái, ra hiệu nàng chớ nói lung tung
Tuy rằng y không coi trọng bộ võ thuật quyền cước mà Dương Khai đánh, nhưng dù sao người ta cũng là công tử Dương gia, thân là huyết thị sao có thể ở sau lưng nói lung tung?
Tiểu công tử thích, vậy để hắn đánh là được, chỉ chơi đùa thôi, dù sao cũng không nguy hiểm gì.
Bỗng nhiên, Đồ Phong thần sắc ngưng tụ. Thấp giọng nói:
- Có chút không đúng!
- Như thế nào?
Đường Vũ Tiên vội vàng hỏi.
- Ngươi nhìn kỹ.
Sắc mặt Đồ Phong trở nên nghiêm túc, Đường Vũ Tiên cũng nhìn chằm chằm Dương Khai
Bỗng nhiên, đồng tử Đường Vũ Tiên co rút lại một chút.
Nàng phát hiện cơ thịt Dương Khai căng cứng đến mức tận cùng, hơn nữa dưới hai chân của hắn ẩm ướt, rõ ràng là bởi vì mồ hôi chảy xuống, làm ướt bùn đất
Ánh sáng mặt trời phía đông, Đường Vũ Tiên thấy rõ trên mặt, trên trán, trên da thịt khắp người Dương Khai, từng giọt mồ hôi trong suốt nhanh chóng thành hình, hội tụ chảy xuôi.
Động tác quyền cước kia chậm rãi, dường như cũng trầm trọng vô cùng, mỗi một bước chuyển ra, khiến mặt đất đều rung lên
Cái này...
Như vậy rõ ràng là chịu đựng áp lực cực kỳ cường đại mới xuất hiện dấu hiệu như vậy
Nhưng Dương Khai hiện đang thi triển chẳng qua là một bộ quyền cước thông thường nhẹ nhàng, thậm chí vừa rồi Đường Vũ Tiên đánh giá hợp với người già rèn luyện sức khỏe, sao có uy lực thế này?
Nhìn kĩ một hồi, hai vị huyết thị không thể không thừa nhận quả thật bây giờ Dương Khai đang phải chịu một áp lực kinh người, một thân huyết nhục căng cứng, tích chứa lực hủy diệt khủng bố. Nhưng lực này dưới áp lực vô hình nào đó, bị áp chế trong nội thể, không thể thoát ra ngoài
Hoặc là nói, sức mạnh thân thể hắn, đang đối kháng áp lực này, thân hắn chính là điểm phân giới để duy trì thế cân bằng
Áp lực này từ đâu đến?
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên liếc nhìn nhau, chấn động thật mạnh, không hẹn mà gặp, hai người đều thả thần thức, tập trung trên người Dương Khai, nhắm hai mắt lại, đặt mình vào hoàn cảnh đó mà cảm thụ
Cảm giác truyền đến như có như không, nương theo quyền cước Dương Khai, Đồ Phong và Đường Vũ Tiên dần đem thần thức của mình dung nhập vào bốn phía Dương Khai.
Dựa vào động tác của hắn, chậm rãi thấy rõ huyền diệu trong đó
Cảm đồng thân thụ!
Đoàng
Cảm giác như trời sập xuống, dường như toàn bộ không trung đều đè trên người mình.
Rầm...
Một tiếng động kịch liệt truyền ra, nơi của hai vị huyết thị đột nhiên lún xuống
Rạn ra như mạng nhện, khếch tán ra bốn phương tám hướng.
Đồ Phong và Đường Vũ Tiên trợn mắt lên, vô cùng kinh ngạc, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, một thân chân nguyên không tự chủ được bắt đầu vận chuyển, điên cuồng ngăn cản uy lực đang gia tăng của thiên địa
Nào biết uy lực kinh khủng hai người vừa cảm nhận được trong nháy mắt liền biến mất
Toàn lực bùng nổ, nhưng không có điểm giải phóng, chân nguyên mênh mông trong người nổ bung
Hai tiếng kêu đau đớn vang lên, sắc mặt Đồ Phong và Đường Vũ Tiên đều tái đi, lui về sau mấy bước
Ọc...
Hai người đồng thời nôn ra một ngụm máu tươi, lúc này cảm giác dễ chịu rất nhiều.
Dương Khai bỗng quay đầu, không khỏi nhíu mày.
Thời điểm hắn thi triển Ngạo Cốt Kim Thân quyết, tuy rằng cũng biết hai vị huyết thị đứng ở sau người, cũng có thể cảm nhận được bọn họ thả ra thần thức điều tra mình, nhưng Dương Khai vốn không nghĩ tới dẫn đến hậu quả ác liệt như vậy
Chưa có ai rình hắn khi hắn thi triển Ngạo Cốt Kim Thânquyết, hơn nữa lại tận tường cảm nhận áp lực mà hắn phải chịu đựng
Nhất thời phản ứng không kịp, hai vị huyết thị đã bị thương
Vội vàng thu quyền cước, cấp tốc đi đến trước mặt bọn họ, dò hỏi:
- Không sao chứ?
Tròng mắt Đồ Phong và Đường Vũ Tiên run rẩy, không nghĩ tới vết thương mà nhìn Dương Khai như nhìn quái vật, vẻ mặt không thể tưởng tượng.
Áp lực vừa mới mới cảm nhận được, tuyệt đối không phải giả
Hai người đều cảm nhận được, làm sao có thể làm giả được?
Nhưng dưới áp lực khủng bố kia, không ai có thể ngăn cản được, công tử này rốt cuộc làm sao có thể bình an vô sự?
Với thực lực, tố chất của hắn đáng ra phải bị nghiền thành cám rồi, thế mà hai vị cao thủ Thần Du Cảnh như mình lại ngộ thương chính mình
Việc này nếu truyền đi, chẳng phải là bị huyết thị khác cười chết sao?
Trong lúc nhất thời, Đồ Phong và Đường Vũ Tiên vừa kinh sợ vừa xấu hổ
Hai người hiện tại chỉ có một nghi vấn, tiểu công tử rốt cuộc sao lại còn sống dưới loại áp lực này?​
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.