Miêu Lâm đã nói trắng trợn như thế, vậy là ý đồ của hắn đã rõ ràng rồi.
Du Ngạo Tình trầm sắc mặt xuống, lạnh lùng nói:
- Ngươi mà dám buông lời xằng bậy nữa thì ta sẽ giết ngươi!
- Hê hê!
Miêu Lâm vẫn hớn hở không sợ sệt,
- Đằng nào chúng ta cũng phải chết , chết sớm hay muộn thì cũng có khác gì nhau? Sư tỷ đã sống trên đời này bấy nhiêu lâu, chẳng lẽ lại cam tâm chết đi vẫn mang tấm thân trinh trắng? Như thế thì đáng tiếcquá, chi bằng đêm nay hãy để sư đệ hầu hạ tỷ thật chu đáo, cho tỷ nhấm nháp sự vui vẻ tuyệt diệu nhất trần đời, như vậy thì chết cũng chẳng còn gì hối tiếc rồi.
Du Ngạo Tình thở dốc ra từng hơi nặng nề, rõ ràng là đang giận điên người, hai mắt đầy hàn khí trân trân nhìn Miêu Lâm. Ả nào có ngờ dưới áp lực sinh tử tồn vong quá lớn này, tên sư đệ thường ngày ả vẫn xem thường lại trở nên to gan ngông cuồng, dám mưu đồ làm nhục mình như thế.
Nhưng Du Ngạo Tình hiển nhiên sẽ không làm theo lời hắn, sát khí lóe lên trong mắt, chỉ cần Miêu Lâm dám đến gần thêm một chút, dám chắc rằng ả sẽ ra tay giết chết y không chút do dự!
Miêu Lâm cũng nhìn ra điều đó, hắn quyết liều chết cũng chỉ vì để gần gũi người đẹp, nhưng lại không có dũng khí, giằng co một hồi lâu với Du Ngạo Tình, hắn mới cười ngượng ngùng lùi trở lại.
Du Ngạo Tình bất giác thở phào nhẹ nhõm. Ở nơi như thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/822926/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.