Nghe Dương Khai hỏi, phu nhân cười thảm thương:
- Ta đâu phải không muốn biết vì sao Miêu Hóa Thành đối xử với cô nhi quả phụ ta như vậy, hỏi đủ kiểu, mới biết được, căn nguyên của tất cả là vì một thứ đồ năm xưa lão gia và Miêu Hóa Thành hai người thu được.
- Đồ gì?
- Một cái mai rùa!
Phu nhân đáp:
- Năm đó khi lão gia và Miêu Hóa Thành du ngoạn ở gần Hải thành, lấy được một cái mai rùa kì lạ, trên mai rùa, có một bức bản đồ đảo, chuyện đã qua vài năm rồi, hai người lúc ấy đã thăm dò các hòn đảo xung quanh, không có cái nào tương xứng với cái bản đồ đảo trên mai rùa, bọn họ tưởng bản đồ đảo này không có thật, nhưng để cho cẩn thận, còn phân ra làm hai, mỗi người giữ một nửa.
Phu nhân thở gấp một hơi, tiếp tục kể:
- Sau này, lão gia đi Thông Châu, lập nghiệp ở đó, Miêu Hóa Thành định cư ở Hải Thành, những năm đó chắc vẫn đang nghiên cứu nửa mai rùa đó, cho đến gần đây, cuối cùng cũng có chút manh mối. Lại không muốn cùng hưởng với lão gia, cho nên mới mua chuộc giết người, sau đó truyền tin để ta chuyển đến Hải Thành. Ta cũng từng thấy qua nửa cái mai rùa của lão gia, đương nhiên biết giá trị của nó, cho nên chuyến đi này có mang theo bên người.
- Thiếu hiệp cậu vẫn nhớ cái đêm tên hộ vệ Trương Định làm phản chứ?
- Cũng là Miêu Hóa Thành chỉ điểm?
Dương Khai nheo mắt.
- Đúng!
Phu nhân khẽ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/822917/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.