🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sắp xếp cho thằng nhóc đâu vào đấy, Dương Khai cũng không vội rời đi. Dù sao đêm nay cậu bé kia cũng để lại cho mình một phần lương khô, mình cũng phải chờ nó tỉnh dậy mới rời đi được.

Thợ săn Trương Sơn rất bận rộn, nhưng khẩn trương cũng không được gì. Không bao lâu sau y sư đã đi ra từ trong y quán, miệng quát ầm ỹ.

- Sở y sư nói, may mà kịp xử lý, bằng không khuyển tử thật đã mất mạng rồi. Ân công, đại ân đại đức của ngài Trương Sơn ta không biết báo làm sao, đời này xin làm trâu làm ngựa tùy ngài ra lệnh.

Dứt lời bèn quỳ xuống trước mặt Dương Khai.

Dương Khai không đỡ, chỉ cười nói:

- Trương đại ca, dưới gối nam nhi là vàng. Cái quỳ này của ngươi đã trả ân tình, sau này không cần phải nhớ nữa. Hơn nữa, ta còn ăn một phần lương khô của con ngươi, tính ra ta vẫn còn nợ các ngươi.

Nói xong, mới đỡ thợ săn Trương Sơn lên.

Trương Sơn cảm động khóc lóc:

- Ân công ngài thực sự là người tốt!

Đang nói chuyện, y sư từ trong y quán đi ra, nói với Trương Sơn:

- Đã không còn đáng ngại nữa, không cần lo lắng. Bất quá nó đã mất máu quá nhiều, chỉ cần ngủ một giấc, tỉnh lại là khỏe.

Nghe nói vậy, Dương Khai và Trương Sơn mới yên lòng.

Thinh thần thả lỏng một chút, Dương Khai đã cảm thấy hơi mỏi mệt, thật sự hôm nay đã rất kích thích, hơn nữa mình cũng đã bị thương nhiều, chảy không ít máu, tuy lúc đó rất hưng phấn nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/822758/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.