"Vậy ngươi cần phải trừng lớn mắt chó của mình ra mà nhìn cho rõ ràng!" Nói xong, Dương Khai dùng trường thương trong tay chỉ về phía Tả Quyền Huy, lạnh lùng nói ra một chữ: "Giết!" Nghe thấy tiếng của hắn nhưng đám người bên cạnh hắn lại không nhúc nhích tí nào. Nguyệt Hà lo lắng ,hướng về phía hắn hô: "Thiếu gia!" Sau khi nghe xong những lời mà Tả Quyền Huy vừa nói ban nãy ,bọn họ sao có thể không biết cách mà Dương Khai có thể đưa đang bị phân tán mọi người tập trung ở chỗ này? Dương Khai đã mạo hiểm đem tiểu thế giới của mình triệu hồi ra, chồng lên tiểu thế giới của Tả Quyền Huy. Việc làm như vậy là rất nguy hiểm,bất chấp hậu quả. Giống như lời Tả Quyền Huy vừa nói, bây giờ tiểu thế giới của Dương Khai và tiểu thế giới của hắn chính là có có vinh cùng vinh,có nhục cùng nhục.Bọn hắn một khi ra tay phá hư tiểu thế giới của Tả Quyền Huy thì tiểu thế giới của Dương Khai cũng chịu liên luỵ theo. Trừ phi ,bọn họ có thể tìm đến nơi mà tiểu thế giới của hai người không chồng lên nhau thì mới có cơ hội đả thương một mình Tả Quyền Huy. Nhưng mà việc đã đến nước này, Tả Quyền Huy sao lại cho phép đám người làm như thế? Dương Khai nguyện ý cùng hắn buộc chung một sợi thừng, hắn vui vẻ vô cùng. Trước thế cục này, không ai dám tùy tiện ra tay! "Ra tay!" Dương Khai uy nghiêm quát chói tai, "Cơ hội này chính cơ hội trời cho, lúc này "Ra tay!" Dương Khai uy nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3747575/chuong-4546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.