"Cao sư huynh đi rồi?" Dương Khai ngạc nhiên. Hôm qua xác thực nghe Cao Hâm Bằng nói mấy ngày muốn ra cửa một chuyến, không nghĩ tới hôm nay đã đi rồi. "Chuyện đột nhiên xảy ra, tông môn đưa ra mệnh lệnh, đại nhân không đi không được." Dược đồng kia cung kính trả lời. "Ta đã biết." Dương Khai gật gật đầu, suy nghĩ chút, tìm dược đồng kia hỏi rõ vị trí Thánh Hỏa đường, sau đó lập tức xuống núi. Dược đồng vốn còn thân mật hỏi thăm cần cùng đi hay không, nhưng thu Đan Hỏa hẳn là cũng không phải chuyện phiền toái gì, huống chi Cao Hâm Bằng đã bắt chuyện qua với bên Thánh Hỏa đường, cho nên Dương Khai không có để hắn đi theo. Vị trí Thánh Hỏa đường là trong một sơn cốc, bốn phía có rất nhiều thủ hộ, Dương Khai đi đến gặp mấy lần kiểm tra, nhưng sau khi lấy ra thân phận minh bài, những người thủ hộ kia đều cung kính lui ra. Rất nhanh, Dương Khai tới một tòa cung điện, tiến vào đại điện, nhìn thấy có hai người đang nói chuyện với nhau, một người mặc trang phục phục thị Thiên Đan sư, sau lưng theo hai hộ vệ, hẳn là như mình, là Thiên Đan sưHuyền Đan môn. Mà một người khác thì mặc một bộ trang phục màu đen, khí tức nội liễm, nhìn không ra cụ thể tu vi, có điều Dương Khai ẩn ẩn cảm giác, đây cũng là Linh giai. Nghe người mặc trang phục màu đen nói: "Nếu Ngụy đan sư hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, vậy chúc ngươi mã đáo thành công." Ngụy đan sư cười chắp tay nói: "Mượn cát ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3741449/chuong-4448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.