Đọc bản dịch Vũ Luyện Điên Phong miễn phí nhanh nhất tại TruyenMoi.me . Cũng chỉ là bởi vì lời Khúc Hoa Thường, Tô Ánh Tuyết muốn cùng mình kết làm bạn lữ, Dương Khai cảm khái nói: "Tô sư tỷ đối với Khúc sư tỷ quả nhiên là tin cậy có thừa!" "Khúc nha đầu. . . Ánh mắt nhìn người là rất chuẩn, mặc dù ta lớn tuổi hơn nàng, nhưng về điểm này, ta không bằng nàng." Tô Ánh Tuyết chậm rãi ngẩng đầu lên, lấy dũng khí nhìn thẳng Dương Khai: "Dương tông chủ thật sự không muốn sao?" Bộ dáng sợ hãi kia, quả nhiên là ta thấy mà yêu. Dương Khai nhẹ hít một hơi, nghiêm mặt nói: "Có thể được lọt mắt xanh hai vị sư tỷ, quả thật Dương mỗ chi phúc, chỉ là Dương mỗ sớm có thê thất, không muốn nhiễm phong lưu, hảo ý của hai vị, Dương mỗ tâm lĩnh. Thiên hạ này thanh niên tài tuấn nhiều không kể xiết, Dương mỗ chỉ như giọt nước trong biển cả, hai vị sư tỷ sớm muộn có thể tìm được ý trung nhân của mình." Tô Ánh Tuyết yên lặng nhìn hắn, đôi mắt đẹp kia thâm u, giống như có thể nhìn vào sâu trong nội tâm Dương Khai, dòm ngó ý nghĩ chân chính trong lòng hắn. Một hồi lâu, Tô Ánh Tuyết bỗng nhiên cười khanh khách lên, nhánh hoa run rẩy, khí chất thanh thuần đột nhiên biến mất, nụ cười kia cử chỉ kia, trong chớp nhoáng biến thành vũ mị như muốn chảy ra nước. ”Tô sư tỷ” Dương Khai cau mày, có chút khó thích ứng loại biến hóa này, trong lòng kinh hô đây rốt cuộc là yêu nghiệt phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3736397/chuong-4376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.